Tang La cười trêu chọc cô bé: “Đợi lát nữa ngươi sẽ có thể khóc.”
Hứa Văn Nhân choáng váng, theo bản năng lắc lắc đầu: “Đã, đã không khóc được nữa.”
Hứa lão thái thái bật cười.
Mấy người Thẩm Ninh cũng cười, ngược lại Thạch Đầu và Tam Ngưu thì cười sáp lại gần: “A La tẩu tử, cần người khóc sao? Không nước mắt được không? Chúng đệ có thể.”
Gào khan ấy mà, chúng đều biết.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây