Mang theo mấy chục người già và trẻ em ra vào cánh rừng thì rất khó khăn, nhưng nếu Thẩm Liệt muốn ra vào cánh rừng, nhất là nếu hợp tác làm bạn với Trần Đại Sơn thì chẳng phải là chuyện khó gì hết, cho nên hắn nói cũng rất nhỏ nhàng.
Tang La nghe nói có thể phá sơn động rộng hơn một chút, hai mắt đều sáng lên, nhưng mà nàng lại ngẫm lại đã có chín cái sơn động ở trong mấy ngọn núi hai bên hẻm núi này rồi, trong mắt lộ ra vẻ do dự, sau đó lắc đầu nói: “Chỉ cần hơi chỉnh sửa lại vách núi, mở rộng một ít để làm bên trong bằng phẳng là được rồi, ta sợ nếu mở rộng quá nhiều, lòng núi sẽ bị chúng ta đào rỗng mất.”
Ngọn núi này rất cao đó, đừng có để đến lúc đó nó không chịu nổi sức nặng mà bị sập, vậy mấy người bọn họ còn có thể lược bỏ được giai đoạn chôn cất luôn, tuy rằng rất có khả năng đây chỉ là nàng suy nghĩ nhiều mà thôi.
Mắt Thẩm Liệt hơi cong cong nói: “Được rồi.”
Thật ra trong lòng hắn cũng có chút ý đồ riêng, rất muốn tiếp xúc gần với Tang La hơn một chút, giống như lúc trước là tốt lắm rồi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây