Hắn nói như thế xong, cả đám nhóc con đang hưng phấn mới hơi ngoan ngoãn lại, bắt đầu đề phòng lên, nhưng mà vẫn cứ giấu không được ý cười trên mặt, đến cả Trần Nhị Sơn luôn ít nói cũng mở miệng hỏi: “Ca, Liệt Ca, chúng ta ở nơi nào.”
Không đợi Trần Đại Sơn và Thẩm Liệt mở miệng, đằng xa lại có người lớn tiếng kêu to: “Đại Sơn, Nhị Sơn! Nương!”
Mọi người nhìn qua hướng đó, Tần Phương Nương và Cam Thị đang dọc theo đường núi nhanh chóng chạy về phía này.
Chờ đến gần, thấy mọi người đều khỏe mạnh, hai người mới thở phào nhẹ nhõm, lại nhìn thấy mấy người Hứa gia, bởi vì đều là người lạ, Tần Phương Nương và Cam Thị đều ngẩn người, Tang La giới thiệu cho bọn họ, nghe nói là người nhà của Hứa chưởng quầy, Tần Phương Nương và Cam Thị mới mỉm cười, vô cùng nhiệt tình chào hỏi Hứa lão thái thái, nói là bình thường được Hứa chưởng quầy chăm sóc giúp đỡ rất nhiều.
Nói chuyện vài câu xong, lại chào hỏi hai vợ chồng Chu Thôn Chính, sau đó mới hỏi mọi người đến đây như thế nào, có hơi sợ, chỉ e là bên ngoài đã rối loạn hết cả rồi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây