Mọi người cứ như vậy mà quyết định, biết Thẩm Liệt bọn họ phải rời đi trước bình minh, Hứa chưởng quỹ cũng không ở lại lâu, ước định nửa đêm sẽ đưa người tới, đoàn người vô thanh vô tức lại từ con đường núi kia vòng ra khỏi thôn Thập Lý.
Thủ vệ ở cổng thành vốn đã được Hứa chưởng quỹ mua chuộc từ trước, từ xa nhìn thấy đoàn người bọn họ trở về, Hứa chưởng quỹ giơ đèn lồng lên, bên kia xác nhận thân phận không sai liền vội vàng mở cổng thành cho người vào.
Trong một tiểu viện cách Đông Phúc Lầu không xa, lúc này đã là đêm khuya, đèn vẫn chưa tắt.
Hứa chưởng quỹ chỉ gõ cửa hai lần, trong viện liền có động tĩnh, giọng nói của em vợ truyền đến.
Hứa chưởng quỹ vội vàng nói: “Thanh Hoà, là ta.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây