Chuyển lời, lại lôi kéo Vương phu nhân tận tình khuyên bảo: “Thông gia, phải mua lương thực, đây là chuyện cấp bách nhất, không phải lúc trước ta đã bảo Đại Lang gửi thư cho các ngươi sao? Nhị Lang nhà ta trở về liền nói, phía bắc hỗn loạn, rất nhiều bách tính đã tạo phản rồi, tự mình xưng vương, thế đạo này không phải sẽ loạn sao? Bây giờ ở bên chúng ta đều đã có dân tị nạn, phải dự trữ một ít lương thực, chúng ta cũng không phải nói có lương thực năm sau ăn mới yên tâm, lỡ đâu loạn lạc thì sao, có đúng không?”
Ánh mắt Vương bà tử xoay tròn: “Ngươi nói đúng, thông gia, các ngươi tích trữ được bao nhiêu rồi?”
“Chúng ta tích...” Lư bà tử thuận lời nói theo, chỉ nói được ba chữ, lập tức dừng lại, vẻ mặt mang theo vài phần cảnh giác, nhanh chóng giấu đi, lúng túng nói: “Không tích trữ được bao nhiêu.”
Mẹ chồng nàng dâu Vương gia: Ta tin mới là lạ.
Nhưng hai người bọn họ đều ăn ý với nhau, không đề cập đến chuyện khiến Lư bà tử cảnh giác nữa, hôm nay bọn tới đây bởi vì Vương Xuân Nương lâu rồi không về nương gia, trong lòng bất an, muốn đến xem tình hình, nhân tiện bọn họ cũng muốn xem Lư gia rốt cuộc còn dư bao nhiêu lương thực, trước tiên không thể làm kinh động bọn họ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây