Một lượng rưỡi.
Theo lời Trần bà tử nói, nhà bà ấy lúc trước nếu như săn được sói, vẻ ngoài đẹp có thể lên đến bảy tám lượng bạc, giá tiền này coi như chẳng khác nào ném vào trong bùn rồi chà đạp.
Chẳng qua Thẩm Liệt cũng biết, tay nghề xử lý da của hắn và Trần Đại Sơn thật sự không tốt, chưa kể lúc đó lại đang vội, phương pháp xử lý thô bạo đến mức không thể thô bạo hơn, nói da bị phá hoại phung phí cũng không sai, cho dù không gặp phải thế cục như bây giờ, ít thì cũng bị ép giá xuống còn khoảng bốn lượng.
Mà bây giờ tin tức chiến loạn đã lan đến bên này, mọi người đều trong tình trạng hoảng loạn, ngoại trừ những người giàu đến mức chảy ra mỡ, ai không siết chặt lương thực và bạc, còn hơi đâu mua mấy cái da này.
Thương gia này sẵn sàng mua, còn bởi vì chỉ nghe lời đồn có người tạo phản, chưa nhìn thấy tình hình thực tế ở phía bắc bây giờ. Bách tính của Đại Càn Triều mặc dù khổ, nhưng ấn tượng về binh hùng tướng mạnh của triều đình mấy chục năm đã in sâu trong lòng của bách tính, đánh cược triều đình có thể dập tắt các cuộc nổi loạn, cho nên dám mua, ép giá thấp mà mua, không mua được cũng không chịu thiệt, mua được sẽ kiếm được món hời lớn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây