Lư Đại Lang liếc nhìn nàng ta: “Ngươi đúng là nên đi gánh lương thực, chẳng qua chuyện này nhất định phải để cha nương ta biết rõ, nếu không trong nhà không phòng bị gì cả, không biết sẽ thành dáng vẻ gì, tự ngươi cũng nhớ lấy bài học lần này đi, sau này trước khi làm gì cũng nên nghĩ đến mấy đứa Thuyên Trụ, Thạch Đầu mới sáu tuổi, ngươi cho rằng gặp phải chiến loạn bảo toàn cả nhà từ đầu đến cuối rất dễ dàng sao? Càng đừng nói còn có mấy nhà khác cùng buộc chung với chúng ta, nhà chúng ta vốn dĩ cũng nhờ Trần gia và Thẩm Liệt mới có thể có một con đường sống, thật sự có chuyện gì…”
Hắn không nói được nữa, gỡ tay Vương Xuân Nương ra rồi đi ra ngoài.
Trong lòng Lư Đại Lang biết đây là chuyện lớn, có chút sợ cha hắn, nhìn vào nhà bếp trước, thấy trong nhà bếp có ánh đèn, đoán rằng nương hắn đang ở bên trong làm lương khô, liền qua nhà bếp trước.
Đi đến cửa nhà bếp, phát hiện không chỉ có nương hắn ở đó, đệ muội Phùng Liễu Nương cũng ở bên trong, nhất thời lại có chút không biết nói như thế nào.
Lư bà tử nhìn biểu cảm của trưởng tử, để chậu gốm trong tay xuống, dặn do nhị nhi tức phụ: “Con chuẩn bị trước đi, lát nữa ta ra sau.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây