Bên kia tấm rèm, Tang La được mọi người gọi là tức phụ A Liệt suốt tận mấy tháng, vốn đã nghe đến quen thuộc, cũng mở mắt trong bóng tối, cuối cùng đối mặt với bốn chữ này, kể từ khi Thẩm Liệt trở lại, bốn chữ này không chỉ còn là một cái tên gọi nữa.
Kiếp trước nàng sống hai mươi tám năm không kịp, cũng không quan tâm chuyện trải nghiệm cảm giác yêu đương, đời này bước một bước thẳng vào cung điện hôn nhân.
Thẩm An và Thẩm Ninh không biết đã học xong từ khi nào, bận rộn cả buổi tối, thời gian cũng không còn sớm, hai tiểu hài tử thật sự cũng buồn ngủ, đặc biệt là chăn bông vừa mềm mại lại ấm áp, Thẩm Ninh nghe ca ca đọc sách một hồi cũng đã ngủ, mí mắt Thẩm An dần dần nặng nề.
“Chúc đại tẩu ngủ ngon.”
“Chúc đại ca ngủ ngon.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây