Trong lòng Tần Phương Nương hơi hoảng sợ: “Mấy người ban nãy là lưu dân sao? Không phải nói là đã ngăn hết lưu dân rồi sao? Sao chỗ của chúng ta lại có lưu dân?”
Tang La lắc đầu: “Không biết, quay về xin Hứa chưởng quỹ giúp tìm người xem xét tình hình đã, mấy nữ nhân trẻ con như chúng ta, đằng sau còn có cả chục dặm đường núi, cứ quay về như thế không an toàn.”
Bất kể mấy người kia có phải là lưu dân hay không, nhưng quan sát thì có vẻ là lưu vong đã lâu, rất đói rất khát, dáng vẻ y như bộ da bọc xương, dường như bước đi đang liêu xiêu run rẩy.
Những loại người đói cùng cực này thật sự rất nguy hiểm, nếu như bọn họ thật sự quay lại thành như vậy thì sẽ rất dễ bị nhìn chòng chọc.
Mấy người Tang La vừa ra khỏi cổng thành đã quay trở lại, viên quan gác cổng thanh nheo mắt còn chưa đợi hỏi han thì Cam thị đã chủ động nói: “Đằng trước ta có trông thấy có mấy người giống lưu dân, nên mấy nữ nhân và trẻ em như bọn ta bèn quay về huyện tránh tạm.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây