Chưởng quỹ thấy nàng hỏi thăm chuyện bút mực thì hơi ngạc nhiên, nhưng vẫn chỉ cho: “Phải đi tới huyện học Nguyên bên cạnh, bên ấy có cửa hàng bút mực.”
Tại sao lại gọi là huyện học Nguyên, bởi vì huyện học huyện Kỳ Dương mở ra được vài năm theo lệnh của Tiên hoàng, rồi sau đó Tiên hoàng hạ lệnh bãi bỏ, đến giờ lại ra chiếu lệnh mở lại châu huyện hương học, chỉ là lệnh ban ra còn chưa thực hiện nên huyện Kỳ Dương vẫn chưa dạy học trở lại.
Do đó mà con em của gia đình giàu có trong huyện hiện giờ muốn đọc sách biết chữ thì phải tự học ở nhà, không thì tìm các trường tư thục.
Tang La cảm ơn chưởng quỹ rồi dẫn hai đứa trẻ ra khỏi cửa tiệm may, đi về địa điểm cũ của huyện học.
Nàng có ký ức của nguyên thân, với xuất thân của nguyên thân thì không cần phải tự ra ngoài mua bút mực, mọi chuyện đã có người hầu làm cho, hoặc là có cha huynh chọn cho, nhưng đối với một số việc thông thường thì nguyên thân vẫn biết, ví dụ như cái gọi là cửa hàng bút mực ở những nơi nhỏ bé đa phần không phải chuyên bán bút mực mà bán cả nhang đèn tạp hóa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây