Vật lộn nửa ngày trời cuối cùng cũng có thể chuyển lương thực đến, Tang La với hai đứa trẻ từ trong phòng đi ra, ba người cùng nhau khiêng một bao lương thực lên, đang chuẩn bị chuyển vào trong phòng thì vừa khéo Thẩm Kim đã lâu không sang đây hôm nay đúng lúc này lại mò đến.
Nghiêng đầu nhìn vào trong sân đã trông thấy mười mấy hai mươi bao lương thực chất đầy trong sân.
Thẩm Kim: ???
Thẩm An chán nản tới nỗi suýt cắn vào lưỡi mình, mặt cậu bé chau cả lại, cậu bé quên không đóng cổng sân rồi.
Thẩm Kim không hề tự cảm thấy bị người ta ghét tí nào, phát hiện thấy ba người Tang La trông thấy thằng bé, nó bèn mỉm cười gọi: “Đại đường tẩu, Thẩm An, Thẩm Ninh, có cần ta giúp không?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây