Ba người sắp rời đi, Tang La mỉm cười nói: “Các thẩm tử nếu lần sau đến lấy hàng, dùng lương thực và đậu nành các loại để đổi một phần cũng được, theo giá của thị trường, nhà cháu bây giờ thiếu những thứ này, thu tiền cháu quay đầu cũng phải đến phiên chợ hoặc là vào huyện mua.”
Ba người vừa nghe vậy, ánh mắt liền sáng lên.
“Còn cần nhiều không?” Cam thị hỏi.
Tang La gật đầu: “Muốn dự trữ một ít lương thực, dựa theo tỷ lệ đi, một nửa đưa tiền một nửa đưa lương thực cũng được, vải cũng được, chỉ là cái này không dùng được quá nhiều, đủ để trong nhà làm vài bộ y phục với hai cái chăn là đủ rồi, thứ nào đủ rồi cháu sẽ nói, lúc đó lại đưa tiền là được.”
Thời đại này không bằng hiện đại, mặt trên điều tiết giá cả hàng hoá coi như không tồi, hơn nữa hàng hoá dồi dào, mua sắm dễ dàng, trong nhà không có gạo có thể mua bất cứ lúc nào.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây