Cái cối đá kia cũng không nhỏ, to gấp bốn lần loại dùng để giã tỏi ở thời hiện đại, đối với nhà chỉ có mấy miệng ăn như Tang La, nếu như hôm nào đó quên đãi gạo, tạm thời dùng cái này cũng được, có thể đối phó qua bữa.
Thùng gỗ gánh sọt loại nào ra loại nấy xếp chồng lên nhau, dọn ra một chỗ, chủ tiệm và tiểu nhị cùng giúp nâng cối xay bằng đá lên trên xe đẩy.
Thứ này thật sự rất nặng, chỉ là bởi vì có thể tách ra lắp ráp lại, nữ nhân thường xuyên làm việc đồng áng phí chút sức hẳn là cũng có thể khiêng được, nhưng nếu như khiêng lên núi, quả thật rất khó khăn, Tần Phương Nương cuối cùng cũng biết vì sao Tang La đặc biệt nói với nàng ấy, nhờ nam nhân của nàng ấy qua di chuyển giúp.
Mua cối xay đá xong, số tiền Tần Phương Nương đưa và tiền ban đầu nàng nhét vào túi tay áo đã trống rỗng, còn đếm được mấy chục văn từ túi tiền, chỉ là lúc này nhẹ nhàng rồi, cũng quả thật thoải mái hơn một chút.
Nàng đi tới chỗ xe kéo: “Chúng ta lại đi mua thêm chút thóc, vào nhà mới, sau này sẽ sống tốt, vại gạo đầu tiên phải đầy ắp. Lại mua thêm cái chậu tắm, từ hôm nay cháu không cần thấp tha thấp thỏm tắm ở ngoài khe suối nữa.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây