“Thẩm ăn đi, tự nhà làm.” Tang La vừa nói vừa lấy ra một mảnh giấy dầu, bên trong gói vài miếng: “Cái này cầm về, lát nữa đưa cho gia gia nãi nãi và Tiểu Nha Nhi nếm thử, thứ này ngon miệng bổ tỳ, dưỡng tâm an thần, ăn vào tốt cho sức khoẻ.”
Cũng không đưa cho Trần Hữu Điền, biết hắn sẽ không nhận, trực tiếp nhét vào tay Tần Phương Nương: “Thẩm mang về cho Hữu Điền thúc.”
Tần Phương Nương véo túi giấy dầu, ít cũng phải năm sáu miếng, nàng ấy líu lưỡi: “Cái này tốn mất của ngươi bao nhiêu tiền!”
Mặc dù Tang La không nói giá, nhưng nàng ấy cũng biết sẽ không rẻ.
“Nói cái này làm cái gì, không gói nhiều, nếm thử mà thôi, Hữu Điền thúc bây giờ còn giúp nhà cháu làm đồ dùng trong nhà, thẩm nói như vậy, cháu phải trả tiền công cho Hữu Điền thúc mới phải lý.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây