“Về sau chúng ta cách xa đám sương mù kia, chủ nhân của ta bắt mấy con côn trùng nhỏ ném vào trong sương mù, cũng đều bỗng nhiên biến mất...”
“Chúng ta không dám đụng vào sương mù, chỉ có thể đứng nhìn từ xa xa.”
“Sương mù cũng không ở lại đặc biệt lâu, chỉ chừng một canh giờ là bắt đầu chậm rãi lui bước.”
“Sau khi sương mù đã biến mất, có một tòa cung điện như ẩn như hiện nằm giữa đám sương mù, chúng ta cẩn thận từng li từng tí tới gần, không ngờ sương mù đột nhiên phản hồi, trực tiếp bao vây chúng ta lại...”
Nhị Đản nói tới chỗ này, ngữ khí dần dần bình tĩnh lại.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây