Cô Bạn Cùng Bàn

Chương 71: Kịch bản gây huyết án.

Chương Trước Chương Tiếp

Khổng Nhược Khuê vừa trang điểm xong, đang ngồi ở phòng chờ chuẩn bị cho sự kiện gặp fan hâm mộ do CE, thương hiệu cô đang làm đại diện tổ chức, chỉ 150 fan may mắn mua sản phẩm may mắn được tham dự buổi gặp mặt này.

Mặc bộ váy cúp ngực màu xanh lam không tay, cái váy vô cùng tinh tế, vừa vặn nổi bật thân hình tú mỹ thon thả của cô, phần ngực khoét sâu vô cùng gợi cảm, Khổng Nhược Khuê tủm tỉm cười đặt di động xuống, một câu như vậy chắc đủ cho anh chàng phía bên kia đứng ngồi không yên, hỏi Vương Thiều:

- Chị nói tiếp đi.

- Phía Tô Âm cũng đã tới phòng văn học, đích thân Vương Lâm gọi điện thoại Tiêu Phẩm Thanh, bảo hắn gửi kịch bản tới, còn nói nếu Tô Âm nhìn trúng, không cho phép đưa người khác.

Vương Thiều tất nhiên có tai mắt của mình trong phòng văn học, tránh tuột mất kịch bản hay, cô biết phía Tô Âm cũng thế, nên cảnh cáo trước, ai ngờ vẫy xảy ra chuyện:

- Em nói xem, không phải khinh người quá đáng à, Tô Âm có mấy phân lượng không biết tự cân nhắc, dám tranh kịch bản với Tiểu Khuê của chúng ta sao?

Khổng Nhược Khuê bật cười khe khẽ:

- Tô Âm muốn kịch bản này, chứng tỏ là kịch bản này hay, có vấn đề gì chứ?

- Ài dà, Khổng đại tiểu thư của tôi ơi, em đừng nghĩ lòng người quá đơn giản như thế. Đừng thấy Tô Âm mỗi lần gặp em là gọi chị ngọt hơn kẹo, cứ như coi em là chị ruột, cô ta hận không thể đạp em xuống bùn. Con nhãi đó tâm tư mưu mô lớn lắm. Cô ta rõ ràng biết chị tới phòng văn học lấy kịch bản, vẫn bảo Vương Lâm gọi cú điện thoại này, cô ta có ý gì?

Vương Thiều tức giận vô cùng:

- Cô ta có ý gì, cô ta tranh kịch bản này à? Hay muốn tranh vị trí nhất tỷ.

- Thế sao?

Khổng Nhược Khuê vẫn cười như không có gì:

- Nếu cô ấy thích thì cứ lấy.

Vương Thiều cảm giác không khác gì bị đâm một cú xuyên ngực, người ta đều đua nhau leo lên, vị đại tiểu thư này rốt cuộc muốn gì, không bảo cô nỗ lực tiến bộ thì ít nhất phải giữ lấy vị trsi của mình chứ, có biết người ta lén đặt cho cô biệt danh “nghệ sĩ lười nhất giới giải trí” rồi không?

Khổng Nhược Khuê cũng biết thái độ dửng dưng của mình tổn thương Vương Thiều ra sao, với nghệ sĩ mà nói, điều này đại biểu cho địa vị, thu nhập, cũng như cán cân hỗ trợ của công ty.

Nếu như mình bị Tô Âm lấy đi vị vị nhất tỷ của Đông Chính, tài nguyên công ty cung cấp cho mình sẽ giảm mạnh, như thế muốn giành lại địa vị là điều không dễ dàng.

Tương ứng với đó là thu nhập những người đi theo mình cũng bị giảm mạnh.

- Chị Thiều, chị đừng lo, tôi biết mình đang làm gì.

- Làm sao tôi không lo cho được, người ta trèo lên đầu lên cổ chúng ta rồi, em vẫn cứ vô tâm như vậy, giả sử chúng ta thực sự bị con nhãi ranh đó cướp mất kịch bản, em muốn khóc cũng không kịp.

Vương Thiều sắp khóc tới nơi rồi:

- Nếu đã thế ...

Khổng Nhược Khuê nhíu mày, giống như đang tính kế:

- Em phải thêm một bó lửa rồi.

- Đâu chỉ thêm một bó lửa, em lập tức gọi điện thoại cho tổng giám đốc Kim, anh ấy và em quan hệ gẩn gũi, nhất định đứng về phía em. Còn phía chủ tịch Lật thì tốt nhát em phải tới tận nhà bái phỏng, thời gian qua em làm theo ý mình, ông ấy bất mãn lắm rồi. Trong khi con nhóc Tô Âm đó thì gọi dạ bảo vâng, nếu em và Tô Âm xảy ra tranh chấp, khả năng ông ta không đứng về phía em đâu. Còn cả phía Bạch Khởi Nguyên cũng đừng quên đánh tiếng, anh ta luôn ủng hộ em, nhưng em cũng phải tỏ thái độ cho người ta thấy.

Vương Thiều thực sự hết lòng, e cha mẹ lo cho con cái cũng:

- Chị Thiều, chị suy nghĩ thật chu đáo.

Khổng Nhược Khuê mỉm cười:

- Tất cả chẳng phải vì tiểu tổ tông em sao.

Vương Thiều càng nói càng hung hăng:

- Tô Âm chuyến này e là thấy em im tiếng đã lâu khiến cao tầng không vừa lòng, tranh thủ cơ hội đoạt vị trí của em đấy. Đừng nằm mơ, kẻ nào thò đầu lên, chúng ta phải đập cho thụt lại, đập cho thật đau thì kẻ khác mới không dám nữa.

Đúng lúc này có tiếng gõ cửa, Vương Thiều đứng lên mở cửa, sau đó niềm nở gọi to:

- Daniel lâu rồi không gặp anh.

Cùng lúc đó một tay để phía sau kín đáo ra hiệu.

Tức thì một trợ lý vội vàng lấy hộp trang điểm ra giả vờ trang điểm Khổng Nhược Khuê, chị Thiều dặn rồi, nhất quyết không cho thằng cha máu sói này được có cớ tiếp cận Khổng Nhược Khuê …

...... ..........

Bạch Khởi Nguyên có chút buồn bực đặt di động xuống, hắn vừa thua ván game yêu thích.

- Vì Bạch gia không có thời gian chơi thôi, nếu có nhất tới cấp bậc vương giả rồi.

Đằng Vân an ủi, thấy Bạch Khởi Nguyên không có ý cầm điện thoại lên chơi nữa, cô cố làm ra vẻ thần bí đi tới:

- Bạch gia, không khí công ty gần đây hơi lạ.

- Hử, lạ thế nào?

Bạch Khởi Nguyên có lịch trình rất nặng, gần như không để ý chuyện trong công ty, nhưng nhờ có Đằng Vân nên nếu công ty có chút gió lay cỏ động gì, hắn biết ngay:

- Chuyện này phải nói từ một cái kịch bản, phòng văn học phát hiện ra một kịch bản hay, có người liền báo cho Khổng Khuê. Khổng Khuê rất thích, phái Vương Thiều tới phòng văn học lấy. Rồi không biết vì sao, Tô Âm cũng nghe nói tới kịch bản này, sau đó sai Vương Lâm gọi điện cho Tiêu Phẩm Thanh của phòng văn học, nói Tô Âm thích kịch bản này, không được đưa cho người khác. Giờ phòng bản quyền mua được kịch bản rồi, nhưng không biết giao cho ai, e là phải tranh chấp một phen.

Đằng Vân kể với giọng kịch tính:

- Cái này coi như là vì một kịch bản gây nên huyết án không?

Bạch Khởi Nguyên nói đùa:

- Chú còn gì nữa.

Đằng Vân rõ ràng là vui mừng trên tai họa của người khác:

- Nhưng nói chính xác hơn thì không phải là một kịch bản, mà là vị trí nhất tỷ gây ra huyết án. Bạch gia cho rằng bọn họ thực sự tranh nhau cái kịch bản sao? Dù kịch bản hay tới mấy có tới mức khiến hai người cấp bậc bọn họ tranh giành khó coi vậy không? Với địa vị thân phận bọn họ, dù có mẫu thuẫn thì trước mặt tươi cười, đâm dao sau lưng, chứ ai lại công khai giành giật như thế.

Bạch Khởi Nguyên trầm tư:

- Có phải cô nghe ngóng được gì rồi không?

- Bạch gia, chẳng phải chuyện bày rõ ra đó rồi à? Tô Âm trước kia chẳng qua là chỉ là sai vặt theo sau Khổng Khuê, giờ hot rồi, thấy cánh của mình cứng rồi, muốn đối đầu với Khổng Khuê. Vừa vặn Khổng Khuê lại kiêu ngạo, liên tục từ chối kịch bản, ngay cả kịch bản đích thân Bạch gia đưa cho, cô ấy cũng lấy lý do không hợp ý từ chối, lại còn không tham dự tiết mục, cho nên sức nóng liên tục sụt giảm. Tô Âm lại liên tục có mấy bộ phim công chiếu, truyền thông ngày nào cũng thấy mặt nghe tên, giờ là thành viên không thể thiếu của nhiều tiết mục ... Tất nhiên là phải thừa lúc nó bệnh lấy luôn mệnh, lần này mà Tô Âm lấy được kịch bản, Khổng Khuê không biết phải đợi tới bao giờ mới tìm được kịch bản khác, đánh mất vị trí nhất tỷ là hiển nhiên.

- Còn nữa, không phải là hợp đồng của Khổng Khuê năm sau tới hạn rồi sao? Tôi nghe bên ngoài kia đồn thổi, nói cô ấy không nhận kịch bản là vì không muốn kiếm tiền cho công ty, đợi kết thúc hợp đồng kiếm chủ mới.

Đằng Vân ghé tới thật gần Bạch Khởi Nguyên, áp giọng xuống thật thấp, cứ như có ai rình rập để nghe ngóng bọn họ bàn tán vậy, bầu ngực lấp lò sau cổ áo cài thiếu nút gần như áp vào tay đặt lên tay vịn ghế của Bạch Khởi Nguyên :

- Thật vớ vẩn, làm gì có chuyện ấy, Khổng Khuê không nhận phim thì cô ấy tổn thất lớn nhất, độ nổi tiếng suy giảm thì dù muốn ký hợp đồng chỗ mới cũng làm sao có hợp đồng tốt cho được.

Bạch Khởi Nguyên tự có chủ kiến của mình, không dễ tác động, càng không để ý động tác nhỏ kia của Đằng Vân:

- Người ngoài nói bậy nói bạ thôi, cô tin à? Có một số kẻ vì tranh giành vị trí mà thủ đoạn gì cũng dùng rồi.

Đằng Vân thấy Bạch Khởi Nguyên tới tận lúc này rồi mà vẫn cứ nói cho Khổng Nhược Khuê thì trong lòng có chút ghen tuông khó chịu, nhưng không dám thể hiện ra ngoài, cười hì hì nói:

- Bạch gia, bây giờ thế cục đã thành nước với lửa, nghe nói phòng bản quyền và phòng văn học đều không dám dính líu, trực tiếp báo cáo chuyện này cho tổng giám đốc Kim. Mặc dù tổng giám đốc Kim có quan hệ tốt với Khổng Khuê, nhưng cũng không thể hoàn toàn lờ đi tâm tình của Tô Âm. Cho nên, khả năng cao tầng sẽ mở hội nghị, tới khi đó Bạch gia thế nào cũng tham gia.

Dừng lại một chút, mới thì thầm hỏi thêm:

- Bạch gia sẽ đứng về phía ai đây?

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)