Khi khắp nơi đang tưng bừng vì scandal tình ái của của Khổng Nhược Khuê, fan hai nhà kéo quân chửi nhau khắp mặt trận kéo cả fan trung lập vào làm không ít nghệ sĩ vốn có tin trọng đại cần đưa ra trong ngày hôm đó tức giận vì bị cướp mất sự chú ý thì một nghệ sĩ khác là Lý Như Ý vẫn ngủ say như chết, hắn thức đêm livestream, nên ngủ ngày, dù gì cũng có lịch trình gì đâu.
Mặt trời lên cao, nắng chiếu qua căn phòng ngủ bừa bộn giống tuyệt đại đa số nam nhân độc thân, Lý Như Ý đang ngủ say thì có chuông điện thoại, hắn lơ mơ làng màng mở mắt ra, tay sờ soạng khắp nơi tìm di động, nhưng sờ nửa ngày mà không thấy đâu.
Bất đắc dĩ hắn đành phải bò dậy, lật cả chăn gối lẫn quần áo lên, cái di động mới rơi cạch một cái xuống giường.
Lý Như Ý bật mình rời giường, tay cầm di động, nhìn số hiện thị tỏ ra kinh ngạc, sau đó trầm mặc rất lâu.
Mặt hắn nhợt nhạt, hai mắt nhìn chằm chằm vào số đó.
Chuông điện thoại vẫn cứ kêu mãi không thôi, cứ như người bên kia muốn so gan với hắn vậy, cuối cùng Lý Như Ý thở dài nhận máy, giọng khô khốc:
- A lô.
- Tới công ty một chuyến.
Lời còn chưa dứt đã cúp máy rồi, cứ như thể nói thêm một câu thì di động sẽ nổ tung vậy.
Lý Như Ý đặt di động sang một bên, ngồi thất thần hồi lâu mới vào phòng vệ sinh tắm rửa, mở tủ quần áo, kiếm một bộ không quá mức nhăn nhúm, đi bộ xuống lầu, cứ như muốn kéo dài thời gian, rồi bắt taxi tới công ty.
Công ty mà Lý Như Ý ký hợp đồng có tên là Nhạc Hải, mới đầu là công ty quản lý người mẫu, về sau thấy thị trường phim ảnh hot lên, ông chủ công ty Từ Vĩnh Uy liền khai thác nghiệp vụ mới.
Nhạc Hải đem so với ba ông lớn như Hoa Mỹ, Đống Chính thì còn kém một khoảng xa, nhưng so với công ty nhỏ vật lộn để tồn tại thì tốt hơn nhiều.
Khi Lý Như Ý tới Giải trí Nhạc Hải thì tất cả mọi người đều nhìn hắn kinh ngạc, càng có nhiều người mới ở công ty không nhận ra hắn, cho rằng là nghệ sĩ mới ký hợp đồng.
Em gái quầy lễ tân nhìn thấy Lý Như Ý thì đứng dậy ngay, cười tươi nói:
- Anh Như Ý, Chủ tịch Từ bảo anh tới thì đến thẳng văn phòng của ông ấy.
Lý Như Ý gật đầu một cái đi ngay, mặt lanh tanh không có chút biểu cảm nào hôm nay càng thêm vài phần âm u khiến người ta không dám lại gần.
Đợi hắn đi xa rồi, em gái đó mới liên tục đánh lên người cô bạn, mặt si dại:
- Anh Như Ý đẹp trai chết người.
- Đẹp trai hơn nữa thì cũng ích gì, không phải bị đóng băng rồi sao?
Cô bạn bĩu môi xì một cái rõ to:
Em gái kia mặt mày ảm đạm:
- Nếu công ty cho anh Như Ý cơ hội, anh ấy sẽ nổi ngay, chuyện đã bao lâu rồi mà còn đầy đọa anh ấy.
- Xuỵt!
Cô bạn hết hồn vội vàng bịt miệng:
- Không muốn làm nữa hay sao?
Em gái lễ tân giật thót ngó nghiêng xung quanh, nhận ra không ai nghe thấy lời mình nói mới yên tâm.
Hai người nhìn nhau lại tập trung vào công tác.
Vì Lý Như Ý thực sự quá đẹp trai, đi tới đâu cũng bị người ta chú ý, cho dù là ở công ty giải trí trai xinh gái đẹp cả đống thì hắn vẫn hoàn toàn khác biệt.
Đặc biệt là với những cô gái trẻ, Lý Như Ý thực sự là giết người.
- Oa, soái ca kia là ai thế, soái quá mức.
- Công ty lại ký thêm người mới à, nhìn có vẻ lợi hại lắm.
- Lý Như Ý đấy, đúng là anh ấy rồi, sao hôm nay anh ấy lại tới công ty nhỉ?
Lý Như Ý phớt lờ toàn bộ lời bàn tán đó, đi thẳng một mạch tới mục tiêu, nhưng đến trước phòng chủ tịch lại ngần ngữ, liên tục làm động tác hít thở sâu rồi mới gõ cửa.
- Vào đi.
Bên trong truyền ra giọng nói trầm của nam nhân:
Lý Như Ý đẩy cửa đi vào, bên trong văn phòng có hai người đang uống trà.
Một là trên béo bụng phệ mặc bộ Đường trang màu nâu đậm với hoa văn thêu chỉ vàng sang trọng, trông thì nặng nề, động tác lại nhanh nhẹn khéo léo, tay đưa từ dưới lên cao nước trà trong vòi chảy ra như thác nước từ ngàn mây đổ xuống chén nhỏ, không rớt ra ngoài chút nào.
Người còn lại thì mặc Âu phục, đeo kính, vẻ mặt đạm bạc, thấy Lý Như Ý vào coi hắn như không khí.
Tên béo là tổng giám đốc Lưu Long, nghe nói theo ông chủ lớn xông pha thiên hạ từ rất sớm, coi là thân tín của chủ tịch Từ Vĩnh Uy, hắn chủ yếu phụ trách mảng ký hợp đồng với nghệ sĩ, cười như Phật Di Lặc. Trông thì có vẻ là với ai cũng thân thiết, nhưng nghệ sĩ bị hủy trong tay hắn vô số. đặc biệt là cô gái trẻ.
Còn người gầy gầy đeo kính kia mới thực sự là ông chủ của Nhạc Hải, mặc dù từ cách ăn mặc tới cử chỉ lời nói ra sức học tập quý tộc, nhưng Lý Như Ý quá hiểu hắn là thứ sói đói ăn thịt người không nhả xương.
Đôi mắt tam giác của Từ Vĩnh Uy đáng sợ nhất khi liếc người ta, Lý Như Ý cũng cảm giác lạnh hết cả sống lưng.
- Chủ tịch Từ, giám đốc Lưu.
Lý Như Ý lên tiếng chào hỏi:
- Các anh tìm tôi?
- Nào Như Ý, ngồi xuống uống chén trà đã.
Lưu Long cười thân thiết, đích thân đưa chén trà mới rót cho Lý Như Ý:
- Chúng ta có một thời gian không gặp rồi nhỉ? Như Ý vẫn đẹp trai như xưa.
- Cám ơn giám đốc Lưu.
Lý Như Ý ngồi xuống chỗ được chỉ:
- Cám ơn cái gì, người một nhà cả mà.
Lưu Long nhìn khuôn mặt tuấn mỹ tuyệt luân trải qua thời gian dài gian nan không xuống sắc, mà càng thêm có vị, lòng thở dài, có một quân át chủ bài thế này mà chẳng thể tận dụng. Nếu mà đẩy chàng trai này lên, công ty sẽ có một cái cây sinh tiền lớn, đám tiểu cô nương bên ngoài lại chẳng điên cuồng:
Hắn đưa tay ra sờ mặt Lý Như Ý, cười khà khà:
- Cậu xem cái khuôn mặt này, cùng là nam nhân, sao lại đẹp trai tới thế được, mặc dù tôi không xem Hồng Lâu Mộng, nhưng vẫn nhớ một câu nói của Giả Bảo NGọc, hắn nói nữ nhân làm bằng nước, nam nhân nặn từ bùn .... Tôi thấy Như Ý làm từ nước.
Lý Như Ý ngả người ra sau, né tránh cái móng lợn đó.
- Úi, chủ tịch xem, anh chàng này lại còn xấu hổ.
Lưu Long không phật ý mà còn cười vui vẻ:
Từ Vĩnh Uy cầm cốc trà lên, nói mà không nhìn:
- Nghe nói gần đây cậu làm streamer?
Lý Như Ý nhói tim, hắn có linh cảm không lành, đám người khốn kiếp này đã biết, sợ không tiếp tục được nữa:
- Vâng.
- Chuyện này không hợp quy củ.
Quả nhiên Từ Vĩnh Uy cười nhạt:
- Cậu là nghệ sĩ của công ty, mỗi tháng lĩnh lương của công ty, nhưng lại đi làm việc riêng, thế là không phải đâu.
- Trước kia ký hợp đồng không hề nói tôi không được livestream ... Hợp đồng không có khoản ấy.
Livestream là thứ mới nổi hai ba năm gần đây, chính vì như thế Lý Như Ý mới có thể kiếm tiền ở nền tảng này:
Đương nhiên mới đầu phát livestream, Lý Như Ý không phải định dựa vào nó kiếm tiền, chỉ là chia sẽ với người cùng sở thích, hoặc vì quá cô độc, phát tiết, hắn không nói rõ được, dù sao hắn cũng làm rồi.
- Không có điều ấy?
Từ Vĩnh Uy lắc đầu:
- Công ty ký hợp đồng toàn diện với cậu, thế nào gọi là hợp đồng toàn diện? Là mọi hoạt động của cậu do công ty quản lý, từ phim ảnh, âm nhạc, quảng cáo, đại diện, cái “v ..v” trong đó, chắc cậu không xem kỹ hả?
- Chủ tịch Từ có ý gì?
Lý Như Ý sầm mặt, đây là cái bẫy, chỉ trách năm xưa ký hợp đồng, hắn còn quá non.
- Ý gì à?
Từ Vĩnh Úy bất thình lình nổi giận ném chén trà vào mặt Lý Như Ý, rống lên:
- Mày hỏi tao có ý gì à? Tao mới là muốn hỏi mày có ý gì, Lý Như Ý, mày muốn chết à?