Vì chụp ở khoảng cách xa, hơn nữa hai người bọn họ cố ý chọn ví trí dưới hàng cây rậm rạp, cho nên mơ hồ. Nhưng vì Khổng Nhược Khuê thực sự quá xinh đẹp trắng trẻo, như đom đóm trong đêm vậy, đại bộ phận bức ảnh đều tối, chỉ có nửa mặt bên của cô hết sức rõ ràng.
Chẳng cần công cụ chiếu sáng, làn da trắng như tuyết của cô đủ rồi.
Chỉ cần là fan hâm mộ hoặc là người quen thuộc với Khổng Khuê đều biết cô gái trong ảnh chỉ có thể là cô mà thôi. Còn nam nhân thần bí kia chỉ chụp được bóng lưng, toàn thân ẩn trong bóng tối, nhìn thấy được đường nét đại khái.
“Chà, bóng lưng của mình khá là đẹp đấy.” Trần Thuật đắc ý nghĩ, y cao 1m82, lại vì chăm chỉ rèn luyện, người rắn chắc khỏe khoắn, kế thừa truyền thống quân nhân của cha, ngồi luôn thẳng tắp như cán thương. Trước kia Lăng Thần thích chụp y từ sau lưng, còn khen bóng lưng y là “xuân dược đi lại“.
Ơ, về sau dùng nhiều nên cô ấy kháng thuốc rồi, liền đá Trần Thuật, hừ, cái thứ điệu chạy dớt như Vương Tin, hi vọng thỏa mãn được em.
Nhìn góc độ bức ảnh thì Trần Thuật biết ngay là đám người ở bàn Xỏ Khuyên Tai cung cấp.
Bức ảnh này chắc là do mới đầu thấy Khổng Nhược Khuê xinh đẹp cho nên ngồi xa chụp trộm rồi, may là lúc họ đi tới ngăn cản không cho chụp.
Chỉ là Trần Thuật không hiểu vì sao bọn họ đã cung cấp ảnh rồi lại không kể ra chuyện xảy ra sau đó, hay là kể xong rồi phóng viên không muốn dùng, mà càng muốn gán “nam nhân thần bí” đó là Bạch Khởi Nguyên.
Khổng Nhược Khuê và Bạch Khởi Nguyên yêu nhau, fan hai bên thế nào cũng nổi điên.
Nghĩ mà tức, nam nhân thần bí đó rõ ràng là mình, bằng vào cái gì mà nói là Bạch Khởi Nguyên chứ? Đám phóng viên này có còn liêm sỉ nữa không vậy? Vì tăng thêm lượng view mà tước đoạt quyền lợi scandal của mình à? Đem vinh quang của mình trao cho Bạch Khởi Nguyên.
- Tổng giám Trần.
Lạc Kiệt lên tiếng gọi:
- A.
Trần Thuật thức tỉnh từ thế giới ảo tưởng của mình, quay sang:
- Tổng giám Lạc, anh gọi tôi à?
- Tôi hỏi tổng giám Trần có biết việc này hay không?
Bởi vì Khổng Nhược Khuê xưng hô với Trần Thuật là “tổng giám Trần”, cố ý bỏ đi chữ “phó”, Lạc Kiệt thấy mình còn cố ý thêm vào chữ “phó” nữa thì xưng hô nó trở nên rắc rối, lại còn thể hiện mình lòng dạ hẹp hòi, nên bỏ luôn:
Hắn đã thay đổi rồi, người khác tất nhiên không ngốc nghếch đi thêm chữ phó vào.
Bất kể là ở văn phòng hay ở quan trường, chữ “phó” là chữ không được hoan nghênh nhất, không cẩn thận dùng một lần có khi đắc tội với người ta.
- Tôi không biết.
Trần Thuật lắc đầu như thật:
- Tôi vừa mới tới công ty, còn chưa kịp mở máy tính ra, làm sao biết được?
- Ý tôi nói là tối hôm qua ...
Lạc Kiệt mắt nhìn Trần Thuật không chớp:
- Khi đó ăn xong, chúng tôi đều đi rồi, Khổng Khuê đi ăn cháo cua với ai.
Nói thực, khi Lạc Kiệt đọc được bài ngày, phản ứng đầu tiên của hắn là nghĩ tới Trần Thuật, vì hắn nhìn ra được Khổng Nhược Khuê thực sự là đối tốt với Trần Thuật, mà bóng lưng kia cũng giống.
Hôm qua hai người họ ăn cơm xong cùng đi chơi ăn khuya cũng là chuyện hợp lý, nhưng sao lại thế được.
Phải biết trước kia Khổng Nhược Khuê cực kỳ ít tham gia buổi tiệc tùng, thậm chí do tập đoàn tổ chức, càng không có chuyện cùng một nam nhân tới nơi công cộng ăn uống như thế.
- Không biết.
Trần Thuật vẫn lắc đầu:
- Tôi cũng đi về mà, anh xem đi, tôi còn có ghi chép đặt xe trên ứng dụng đây này.
Nói xong lấy di động ra định chứng minh sự thanh bạch của mình.
Lạc Kiệt xua tay:
- Tổng giám Trần đừng hiểu lầm, không phải là tôi không tin anh, chỉ là loại scandal này rát bất lợi cho Khổng Khuê, cô ấy tuy nhiều fan nữ, fan nam càng đông hơn. Nếu cô ấy thực sự có người yêu, chúng tôi không có gì để nói, nhưng không phải thế, lại xảy ra scandal thế này.
- Hay là hỏi cô ấy xem.
- Tôi hỏi rồi, Khổng Khuê nói là một người bạn, bảo chúng tôi phát thông báo là được.
Trần Thuật thầm thở phào, công tác của y chủ yếu là giúp tuyên truyền quảng cáo và xử lý các loại vấn đề cho nghệ sĩ, vậy mà mới nhậm chức ba ngày, chưa làm được bất kỳ chuyện gì, khiến nghệ sĩ đầu bảng của công ty xảy ra scandal. Nếu cao tầng tập đoàn mà biết thì đá đít mình ngay lập tức.
Suy nghĩ một lúc, Trần Thuật nói:
- Phóng viên nói người kia là Bạch Khởi Nguyên.
- Chắc chắn không phải Bạch gia.
Triệu Lỗi phủ định:
- Bờ vai của Bạch gia rộng hơn của người này, hơn nữa vừa rồi tổng giám Lạc đã liên hệ với Bạch gia, Bạch gia nói là không biết.
- Là ai được nhỉ?
Trần Thuật nhíu mày suy nghĩ:
- Tôi vừa vào công ty được ba ngày, gặp cô Khổng Khuê chỉ vài lần, không biết vòng tròn bạn bè của cô ấy, không dám suy đoán bừa bãi.
- Là ai cũng không quan trọng nữa.
Lạc Kiệt nói:
- Mời tổng giám Trần tới đây là để giải quyết vấn đề, cậu thấy chuyện này nên xử lý ra sao?
Điều Trần Thuật suy nghĩ nãy giờ chính là chuyện này, nên đáp luôn:
- Nếu như trong bức ảnh đã chụp được cô Khổng Khuê rồi, vậy chuyện này chúng ta không nên che dấu hay cố phủ nhận làm gì? Chỉ cần phát thông báo ở trang weibo chính thức của cô Khổng Khuê là đủ, nói, cô Khổng Khuê đi ăn khuya với một người bạn, không có chuyện tình cảm nào cả.
- Đơn giản thế thôi sao?
- Đơn giản thế thôi.
Trần Thuật khắc định chắc nịch:
- Chúng ta không coi là chuyện lớn thì người khác cũng chẳng coi là chuyện lớn, nếu chúng ta quá mức coi trọng, người ta càng hoái nghi tính chân thật của nó. Sẽ càng nhiều phóng viên vây bám lấy Khổng Khuê, gây rắc rối cho cuộc sống của cô ấy.
- Tân truyền thông do cậu chủ quản, chuyện này cậu phụ trách đi.
Lạc Kiệt vừa vặn đẩy đi cục nợ:
- Không thành vấn đề, cứ đề cho tôi.
Trần Thuật về văn phòng của mình, bật máy vi tính vào mạng, vừa tra một cái, khắp thế giới đều thấy tin tức này, Tencent, NetEase, Si na ... Toàn bộ trang nhất của trang tin lớn đều đặt tin tức này ở trang đầu.
Vừa vào weibo thấy ngay “chuyện tình giữa Bạc Khởi Nguyên và Khổng Khuê” ở trên hot search, đang tăng lên với tốc độ chóng mặt, cứ thể này thế nào cũng vào vị trí số 1.
Tràn Thuật vào weibo của Khổng Khuê, gần đây tin đồn vè hai người họ bay đầy trời, đám Khổng Tước (tên fan của Khổng Khuê) đa phần khóc lóc.
“Nữ thần của tôi, em thực sự yêu Bạch Khởi Nguyên sao?”
Đây chắc chắn là một trạch nam:
“Khổng Khuê tiểu tỷ tỷ, đừng, Bạch Khởi Nguyên không xứng với chị.”
“ Khuê tỷ, lựa chọn của chị là lựa chọn của bọn em, hạnh phúc của chị là hạnh phúc của bọn em, bọn em chúc phúc cho chị, đừng để ý tới những kẻ độc mồm độc miệng.”
“Tôi cũng thích ăn cháo cua quá, có ai múc cháo cho tôi không?” Dân mạng rảnh rỗi buôn chuyện.
Trả lời:
- Cho chó ăn hết rồi. “
- Cho cái bát cháo vào mặt thì có.
Trần Thuật lại vào trang weibo của Bạch Khởi Nguyên, cơ bản ngôn luận giống hệt, nghệ sĩ nhà ai thì fan nấy yêu, với đám người Bạch Gia Trang này thì tất nhiên Bạch Khởi Nguyên là nhất.
“Khởi Nguyên, đừng yêu cô ta.”
“ Loại minh tinh hạng ba đó làm sao xứng với anh, mặt cô ta là giả đấy, chắc chắn PTTM nát mặt ra rồi.”
“Lại có người muốn dựa hơi ca ca nhà chúng ta đây mà, gần đây cô ta hết hot rồi, không có ai mời đóng phim nữa, cho nên ăn ké độ hot. Này cô gái nhà bên, cô dùng chiêu này bao nhiêu lần rồi? Nói thế nào cũng là nhân vật công chúng, phải giữ thể diện chứ.” Chả biết con cái nhà ai chua ngoa như vậy:
“Cái thứ hồ ly tinh lẳng lơ đó, tôi biết cô ta không tử tế gì đâu mà, nhìn mắt cô ta là thấy dâm đãng rồi.”
Đám fan nữ của Bạch Khởi Nguyên càng thêm điên cuồng, chửi bới Khổng Khuê không tiếc lời, còn rủ nhau sang trang khác chửi bới, ra sức vote up cho những bài chửi Khổng Nhược Khuê lên top để dẫn dắt dư luận. Tuy đám Khổng Tước cũng đông song có nhiều fan nam, mà sức chiến đấu trên không gian mạng thì fan nam có phần yếu thế.