Lăng Thần nghe thấy tiếng gọi của Trần Thuật, nỗ lực muốn mở mắt ra, nhưng mí mắt nặng quá, người cũng mệt mỏi, cứ như mấy ngày liền không ngủ, không cách nào tỉnh lại.
- Lăng Thần ... Lăng Thần ...
Giọng Trần Thuật càng gấp:
“Chắc anh ấy đợi sốt ruột lắm rồi?” Lăng Thần nghĩ thế, nên cô càng cố mở mắt, thậm chí dùng móng tay bấu vào lòng bàn tay để tỉnh lại nhanh hơn.
Cuối cùng cô cũng mở mắt ra rồi, ánh đèn chói mắt làm cô vội nhắm mắt lại.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây