- Không tìm mà được à?
Lạc Kiệt khởi động xe, trách móc luôn mồm:
- Nhìn cái mặt cậu là biết chưa hiểu sự thể lớn thế nào ... Tôi nói cậu thế nào đây, làm sao đến thăm, thăm cái gì vào tận rừng sâu ... Cô cậu còn trẻ, có cái tình thú đó, tôi hiểu, nhưng mà ăn vụng phải biết chùi mép chứ? Thế nào mà còn chơi trò mất tích, để cả đoàn đi tìm ... Truyền thông nói khó nghe thế nào, cậu biết không?
- Đó là tai nạn, giờ tôi nói chắc không ai tin.
Trần Thuật chỉ biết thở dài, thử đặt bản thân là người ngoài cuộc, y còn chả tin nữa là, còn truyền thông nói gì à, y không xem nữa rồi, nếu không sợ mình ôm bom phá hủy thế giới:
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây