Thời gian càng trôi đi, trời càng lúc càng khuya, mọi người ngồi trong nhà đợi càng sốt ruột, ngay cả uống rượu cũng không còn tâm tình nữa.
Đợi tới khi Tĩnh Tĩnh mặt ướt đẫm nước mưa đẩy tung cửa xông vào, khóc nức nở:
- Họ chưa về.
Mưa rồi à?
Quách Kiến Tương lảo đảo xô bàn chạy ra ngoài, thấy quả nhiên là trời đổ mưa, tuy chưa lớn nhưng không chậm trễ được nữa khẩn cấp nói:
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây