Khi Trần Thuật thức dậy thì trời chưa sáng, chỉ có vệt sáng mờ phía đông, xung quanh vẫn còn tối om om, núi non bốn bề nối tiếp, như những con dã thú rình rập trong bóng tối, làm người ta sởn da gà.
Vậy mà Khổng Nhược Khuê đã dậy trước đó để hoa trang, nghệ sĩ là thế đấy, mười phút trên sân khấu đổi bằng mười năm khổ công sau rèm, không phải là câu ví von.
Đi gấp gáp, Trần Thuật không mang theo giày chạy bộ và đồ thể thao, cho nên tập thể dục trong sân, ngủ trong lều không dễ chịu chút nào, không gian nhỏ, sàn thì cứng lại còn mấp mô, hơi lạnh như luồn qua khe đá, lưng lạnh ngủ khó ngon được, ngủ dạy mà mắt vẫn díp lại, toàn thân thì ê ẩm.
Rửa ráy xong thì Tĩnh Tĩnh mang tới cốc giữ nhiệt bên trong có cháo nóng và vài bánh bao làm bằng cao lương cùng ít dưa muối đen xì xì, chẳng rõ là rau gì, chắc là loại tổng hợp.
Cháo và bánh bao đều rất thơm, đậm vị lương thực.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây