Đây đúng là chuyện khó xử, ứng phó với các loại nguy cơ của nghệ sĩ là một phần chức năng của phòng kế hoạch, nhưng lần này nguồn cơn lại xuất phát từ bên trong, trong phòng trầm mặc một lúc, Lạc Kiệt rốt cuộc nhớ ra đây là phòng bệnh, thiện chí nói:
- Được rồi, chúng ta không nói mấy chuyện xa xôi nữa, trước tiên phải giải quyết chuyện trước mắt đã. Giờ đám báo chí bất lương một mực nói cô ấy yêu đồng nghiệp công ty, chuẩn bị làm vợ người ta rồi cho nên không muốn đóng phim nữa, muốn lo cho gia đình ... Ông chủ cũng tin rồi, cậu phải gỡ cái nồi đen này xuống, đừng để nó đè bẹp.
Trần Thuật hít sâu một hơi ngẩng đầu lên:
- Không phải vừa rồi anh nói sẽ nói giúp tôi à?
- Đương nhiên tôi sẽ nói giúp, nhưng mình tôi là chưa đủ. Thường ngày cậu và Khổng Khuê thân mật như thế, người nhìn thấy không phải chỉ mình tôi, có những lời nào đó sẽ truyền tới tai ông chủ. Ông chủ muốn cô ấy đưa ra thanh minh, thái độ cô ấy như thế ... Ý cô ấy là gì, nói cậu cứu cô ấy là sự thực, hay là hai người yêu nhau là sự thực? Chuyện này dù sao cần tiếng nói của người trong cuộc mà.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây