Cô Bạn Cùng Bàn

Chương 148: Nghệ thuật và lưu manh.

Chương Trước Chương Tiếp

Vừa vào trong phòng, mũi đã đầy mùi thơm dìu dịu man mát, mùi thơm nhè nhẹ trên người Khổng Nhược Khê kết hợp với mùi lá gì đó, thanh thanh dễ chịu, khiến Trần Thuật hít một hơi thật sâu.

Lần đầu tiên bước vào phòng riêng của Khổng Nhược Khuê, hết sức cá tính, rất nhiều sách, xếp ngăn nắp trên giá ở hai mặt tường, một ít tranh vẽ và đồ điều khắc, không giống khuê phòng các cô gái khác trang trí bằng sắc màu ấm, màu sắc chủ đạo của gian phòng này là màu xanh nước biển trộn lẫn màu trắng, một màu sắc dễ chịu hài hòa, nhưng nó là màu lạnh.

Trần Thuật đẩy xe lăn tới tận giường, bế Khổng Nhược Khuê lên, chu đáo đắp chăn cho cô:

- Nghỉ ngơi cho khỏe đi nhé, tôi về đây.

Khổng Nhược Khuê “ừm” khẽ, ngoan ngoãn như mèo con.


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)