Uỳnh! Uỳnh!
Tiếng sấm lên hồi từ xa truyền tới, mây đen vần vũ, gió thổi lồng lộng lùa qua cửa sổ thổi tóc Trần Thuật dạt qua một bên, mắt nheo lại thành khe hẹp không cảm xúc nhìn thẳng về phía trước, lái chiếc Mercedes đen chạy như tia chớp trên con đường vắng rộng rãi sát bờ Châu Giang.
Kéttt …
Xe chuyển hướng để lại vệt đen trên đường.
Đến lúc này Trần Thuật mới chịu giảm tốc độ, một tay đặt lên cửa sổ mở rộng, một tay cầm vô lăng điều khiển xe, mặc dù đã dứt khoát với quá khứ, song không thể nói không còn chút cảm xúc nào.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây