Bóng người lướt qua cửa sổ rơi xuống, sau đó bên dưới vang lên tiếng rầm trầm đục. Có người nhảy lầu ư, khách sạn này tổng cộng có ba tầng! Tôi sợ hãi chạy đến bên cửa sổ ngó nhìn, bên dưới đất lại trống không chẳng có gì cả.
Rõ ràng nhìn thấy bóng người rơi từ trên xuống, rõ ràng nghe tiếng va chạm trầm đục, không ngã chết ư? Hoặc là....
Càng nghĩ càng thấy ớn lạnh, không thể trì hoãn thêm được nữa, tôi xoay người lay lão Vũ, nhưng anh ta chẳng có ý gì là muốn rời giường cả, hết cách tôi co chân đạp lão lăn xuống giường.
Lão Vũ ngã ra đất, tưởng có chuyện gì lớn, hoảng hốt nhìn xung quanh, thấy tôi đứng ở cạnh giường thì mới phản ứng được, mắng: “Tiểu tử, cậu điên rồi à?”
Tôi nào rảnh mà giải thích nhiều với lão Vũ, ném quần áo cho anh ấy, hô: “Đi mau, khách sạn này nói gì cũng không thể ở được!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây