Bà lão rũ bỏ trách nhiệm, nhưng dù thế nào đi nữa thì tôi vẫn phải cười nói: “Không đáng ngại, đại nương, cứ cho là một đêm cháu bị dọa chết cũng sẽ không hề oán trách bà. Nhưng bà có thể đảm bảo sẽ đánh thức được quá âm tiên không?”
Bà lão gật đầu: “Được thôi, nếu cậu có thể ngủ một đêm ở bãi tha ma, tôi sẽ cứu quá âm tiên!”
Tuy yêu cầu của bà lão thật khó mà tưởng tượng, nhưng thấy tôi đáp ứng thì lại có vẻ rất sảng khoái. Lý Đại Chuy muốn cản, nhưng hai chúng tôi chỉ mấy câu đã chốt việc, anh ta không có cơ hội.
Từng này tuổi, tuy tôi không kiếm ra nhiều tiền, cũng chẳng có thành tựu gì nổi bật, nhưng so về những chuyện quái dị trên đời, ít ai chứng kiến hay trải qua nhiều như tôi. Trên đường về nhà, tôi thì chẳng nghĩ gì mấy, mà Đại Chuy lại sợ hãi, cứ muốn nói lại thôi khiến tôi khá khó chịu, hỏi: “Lý đại ca, anh có gì muốn nói ư? Cứ nói đi, không phải ngại!”
Bấy giờ anh ta mới thở dài: “Huynh đệ, không nên đánh cuộc với bà lão như vậy. Bãi tha ma đó chuyện gì cũng có thể xảy ra, đến giết người còn vứt xác ở đó nữa!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây