Bộ xương ở nơi hoang vắng này làm tôi giật mình hoảng sợ, lui về phía sau liên tục. Còn chưa đứng vững gót chân thì lại chợt cảm thấy một đôi tay đẩy sau lưng mình.
“Ai da, tiểu tử này sao còn chưa chết?”
Giọng nói lạnh như băng từ phía sau truyền đến, tôi căng thẳng quay đầu nhìn lại, người phía sau không khỏi làm tôi nhíu mày: “Đại nương?”
Sau lưng tôi là một bà lão lưng còng. Bà lão này tôi biết, tuy chưa gặp nhiều, nhưng lại khá ấn tượng về bà ấy, chính là bà lão để quên sọt trên xe mà hôm đầu tiên tôi lái.
Chỉ mấy tháng gặp lại mà có cảm giác số nếp nhăn trên mặt bà ta đã nhiều hơn trước, già thêm kha khá rồi. Thấy tôi đứng ngây ra tại chỗ, bà lão lườm tôi một cái rồi kéo tay đi ra khỏi sân, vừa đi vừa làu bàu: “Thằng nhãi này dám mò đến tận đây, đầu bị ngấm nước à?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây