Đại tiên có nói, tối hôm đó tôi đưa Thang Nghiêu về thoát chết là do có con chó đen này đi theo. Hiện giờ nhìn thấy nó, ít nhiều tôi càng có thiện cảm.
Con chó rất thông minh, giống như cũng nhận ra tôi, nó phe phẩy cái đuôi rồi lại hướng về phía tôi kêu mấy tiếng. Con chó này được chủ nhân phái đi cứu mình, mà chó này lại trong nhà Thang Nghiêu, chẳng lẽ đêm đó sau khi được tôi đưa về nhà, cô ấy biết tôi gặp nguy hiểm nên cố ý sai con cho đi theo bảo vệ?
Đang ngó nhìn qua ô cửa sổ tường bao thì chẳng biết Thang Nghiêu đã chuẩn bị xong từ lúc nào, đứng ngay phía sau gọi tôi. Cả hai nói đi là đi, sáng sớm, nhiều người còn chưa ngủ dậy đã rảo bước leo lên núi.
Đương nhiên là đi leo núi cùng Thang Nghiêu có mục đích riêng, dọc đường đi, tôi tìm mọi cách để đề cập đế vụ tai nạn 10 năm trước. Cô ta cũng là người thích buôn chuyện, tôi chỉ cần gợi mở thôi, đảm bảo cô ta sẽ tiếp lời.
Trên đường đi tới chân núi, có qua một cái giếng cổ ở đầu thôn. Cái giếng này tôi có ấn tượng lần đầu đến Hổ Yêu Sơn tôi đã để ý thấy nó. Lúc đó tôi với tiểu Lục định đến gần ngó xem thì bị một thanh niên gọi lại. Theo lão Lưu nói, cái giếng này rất ghê gớm, toàn bộ người trong giới ở Đông Bắc đều không xử lý nổi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây