Nếu chẳng phải người đó không có hai tay hai chân, thì thật khó tưởng tượng thứ đang đứng trước mặt tôi là cái gì.
Hoảng sợ nhảy về phía sau, theo bản năng tôi rút con dao trong túi ra, giơ lên. Nhưng nhìn kỹ lại, người này ăn mặc rách rưới, tay chống cây gậy cũ, chính là thằng ngốc!
Trong nhà rất tối, chỉ có thể mờ mờ nhìn thấy da thịt trên mặt thằng ngốc dính liền với nhau, trông vô cùng đáng sợ. Toàn bộ gương mặt, chỉ miễn cưỡng phân biệt được hai lỗ mũi phẳng lì cùng với đôi mắt nhỏ như mắt chuột, những chỗ còn lại méo mó, dính liền vào nhau.
Chị gái kia có nói, trong thôn thỉ vài lão làng là nhìn thấy mặt thằng ngốc, quả nhiên gương mặt này không nên nhìn thì hơn. Thấy tôi căng thẳng, thằng ngốc bật cười khanh khách. Tôi chĩa dao về phía hắn, cố la lên: “Ngươi con mẹ nó đừng có mà bước tới!”
Tôi đã sợ quá mà cuống, thực ra thì nãy giờ thằng ngốc chỉ đứng im một chỗ cười, hắn không hề di chuyển! Cười một tràng, hắn lại chậm rãi nói: “Long Phi, ngươi quen biết hắn không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây