Thấy hai chúng tôi ngây ra, biết chúng tôi không phải đi tìm cô nương gì đó, ông lão cười nói: “Thế hai cậu đến nơi này có việc gì?”
Đang lạc đường, tôi bèn nhân cơ hội hỏi luôn: “Bác à, chúng cháu vốn định xuyên núi để ra quốc lộ, nhưng bị lạc đường, bác có biết phải đi hướng nào không?”
Ông lão cười nhạt, vuốt ve bộ râu dê, nói: “Đằng sau núi này vẫn là núi thôi, ngoài một cái thôn nhỏ thì trong phạm vi 100 dặm không có nhà ở, cũng không có đường, hai cậu muốn đi đâu?”
Câu hỏi của ông lão đánh trúng vào tim đen chúng tôi, đúng, chúng tôi làm gì có nơi nào để đi! Cả hai liếc nhau một cái, Hoàn Tử Đầu đáp: “Bác, trăm dặm quanh đây không có nhà, bác lại không phải người bên thôn sau núi, vậy bác sống ở đâu?”
Ông lão ho khan hai tiếng, cười nói: “Tôi à, tôi sống trên núi này, chỉ có một mình, cũng tạm gọi là nhà.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây