Nhìn lão Lưu giả dạng này mà lòng tôi phát lạnh, bác Lục này lại quen mui à? Giả bộ không để ý đến lão, tôi kéo tiểu Lục tiếp tục đi.
Lão Lưu giả không nhịn được, bước lên mấy bước, gọi tôi: “Lý Diệu, ngươi lại đây!”
Tôi chả thèm quay đầu, khoác vai tiểu Lục bước đi như không nghe thấy gì. Tiểu Lục ngạc nhiên, nhìn lão Lưu giả rồi hỏi tôi: “Kia chẳng phải là Lưu đại sư sao? Ông ấy gọi anh kìa, điếc à?”
“Cậu đừng quan tâm!” Tôi đáp một câu rồi cố tình bước nhanh hơn.
Tiểu Lục khó hiểu, nổi nóng hất tay tôi ra, nghiêm túc nhìn tôi rồi nói: “Anh bị làm sao vậy? Lúc trước chính tay Lưu đại sư đã phá chiếc đồng hồ quái quỷ ở công ty, thường ngày cũng chịu đi với anh khắp chốn, giờ lại không thèm quan tâm? Đồ vô ơn!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây