Chuyến Xe Bus Cuối Ngày Số 13

Chương 136: Đại ca về làng

Chương Trước Chương Tiếp

Nghe Đạo Điên nhắc tới nhà vườn, tôi chợt sửng sốt. Anh nông dân vườn trái cây có vấn đề ư, tôi kinh ngạc nói: “Đạo trưởng, đừng vòng vo, nói thẳng đi!”

Đạo Điên vẫn không giảm tốc độ, thấp giọng nói: “Chẳng phải lúc ở miệng khe núi cậu đã hỏi rất nhiều rồi sao? Cứ quay lại đi, đến nơi rồi sẽ biết!”

Nhất định là có chuyện gì đó, tôi vội tăng tốc theo Đạo Điên. Quay về đến chân núi Mặc Bàn đã là 8h tối, trời đã đen kịt một màu. Vừa ra khỏi quốc lộ, Đạo Điên nói nhỏ: “Đi nhẹ nhàng, hạn chế nói!”

Tôi nghiêm túc gật đầu.

Đi dọc con đường nhỏ một lát thì đến vườn trái cây, ban đêm cả khu vườn chìm trong yên tĩnh. Hai chúng tôi cứ rón ra rón rén mà lần mò lên trên núi. Còn chưa đến đống đá rìa cái khe, đã nghe thấy tiếng đào đất phầm phập. Âm thanh có vẻ rất nhịp nhàng, tôi liếc Đạo Điên một cái, thấy anh ta nheo mắt, tay cầm vạt áo bước tới.


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)