Vốn dĩ kế hoạch của chúng tôi hôm nay là về nhà, nhưng tối qua sau khi nghe câu chuyện của lão đại gia, tôi bèn thay đổi chủ ý, bảo ông ấy mua vé đến Hàng Châu.
Lời lão đại gia nói tôi nghe thấy, hơn nữa lúc đó lão Lưu cũng không phản bác, năm nay chính là năm mà lão phải chết. Khỏi nghỉ ngơi đi, chẳng phải có câu nói, mệt nhọc là cho người sống, an nhàn dành cho người chết sao?
Thực ra sớm muộn gì cũng phải tới Hàng Châu, tuy tìm được tập hồ sơ quan trọng rồi, nhưng trước sau gì cũng phải cứu lão Vũ. Vừa hay cây đại thụ lão Lưu muốn tìm cũng ở Hàng Châu, vậy thì một công đôi việc, tôi bèn tự quyết, thay đổi hành trình.
Lão Lưu nghe thấy hai chữ Hàng Châu thì sầm mặt xuống, hỏi: “Sao lại là Hàng Châu? Không phải nói sẽ về nhà sao?”
“Về cái gì mà về hả lão Lưu. Tình trạng bản thân mình ông không biết nữa à, nếu chẳng phải lão đại gia kia nói, tôi còn tưởng ông sẽ sống đến trăm tuổi đấy. Ông còn giấu tôi bao nhiêu bí mật nữa?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây