Vừa mới xác định được thân phận của bác Lục thì ông ta lại xuất hiện. Tôi phát hỏa, bước tới tính sổ với lão, vừa lách qua Bạch Phàm, đang định túm cổ áo lão lên thì tôi sững sờ đứng ngây ra.
Người này lưng còng, trên trán có quấn chiếc khăn trắng ngả màu, nhìn thoáng qua thì tưởng bác Lục, nhưng giờ nhìn trực diện thì gương mặt lại không giống, là một người khác.
Tay tôi giơ giữa chừng thì khựng lại, đứng nhìn chằm chằm ông lão một cách kỳ quái. Thấy tôi hùng hổ, Bạch Phàm kéo vạt áo, nói: “Lý Diệu, đây là ông nội em, anh định làm gì đấy?”
Ông nội?
Tôi buông tay xuống, khó tin nhìn ông già lưng còng trước mặt.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây