Chuyến Xe Bus Cuối Ngày Số 13

Chương 102: Chú bảo vệ

Chương Trước Chương Tiếp

Ngôi trường ban đêm dưới ánh trăng lộ vẻ đáng sợ dị thường, trong sân thể dục, gạch ngói vụn rơi đầy, vừa đặt chân vào trong, toàn thân tôi có một cảm giác rùng rợn khó diễn tả.

Ngước mắt nhìn, thằng bé vừa chạy vào giảng đường số 1, đối diện sân thể dục, tôi không dám chậm trễ, vội đuổi theo. Khu giảng đường đã xuống cấp nghiêm trọng, cửa kính vỡ hết, cánh cửa chính thì mục nát như tương, tôi hít sâu, siết nắm đấm đi vào.

Đại sảnh tầng 1 trống hoác, chỗ đầu cầu thang còn đặt một cái đồng hồ, nó làm gợi nhớ đến chiếc đồng hồ ma ở công ty, tôi không khỏi phát run. Cái nơi âm u quỷ quái này không thích hợp ở lâu, tôi đứng giữa đại sảnh hét lớn một tiếng: “Đệ đệ, mau ra đây đi, nơi này không phải chỗ chơi!”

Tiếng hét của tôi vang vọng khắp khu giảng đường, giữa đem khuya nghe rất quỷ dị. Vừa nói dứt câu, thằng bé vẫn chưa có bất cứ phản hồi nào, lòng tôi vừa sợ vừa lo, mắng thầm: thằng nhãi này thật có vấn đề, đêm tối lao vào đây, không biết sợ à?

Còn nhớ chị dâu có nói, lúc nhỏ thằng bé chạy nhầm vào đây nên bị biến thành như vậy, lần này lại vào, có trời mới biết nó sẽ trở thành thế nào nữa, phải mau tìm thôi.


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)