Nhưng trải qua gần ba tháng làm mai mối, khiến tầm mắt của hắn được mở rộng, tiền này kiếm được dễ dàng, tâm lý tiêu tiền cũng không còn có thể tiết kiệm thì tiết kiệm như trước đây, mà ở dưới tình huống kinh tế cho phép, nên thoải mái thì thoải mái.
Giang Tuyết nói: “Thật sự không cần đâu. Ghế hạng hai cũng được rồi. Cũng đâu phải chị chưa từng ngồi. Chờ sau này chị không thiếu tiền, sẽ thử ngồi ghế thương gia!”
Giang Phong bất đắc dĩ nói: “Được rồi, nếu chị kiên trì, vậy em lại đặt ghế hạng nhất cho chị. Chị đừng từ chối nữa, ngồi ghế hạng nhất dù sao cũng thoải mái, rộng rãi hơn.”
Cho dù Giang Tuyết cảm thấy không cần thiết, chẳng qua đây cũng là tấm lòng của em trai, cô không từ chối nữa.
...
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây