Lần này, Trần Kiến Quân về đến nhà mất khoảng mười ngày, vốn dĩ ba ngày là có thể về đến nhà rồi, nhưng xe gặp sự cố trên đường cần phải tu sửa rất nhiều, anh và đội trưởng Lưu kiểm tra sơ qua, phát hiện có vài linh kiện bị thiếu, phải vận chuyển từ thành phố lân cận, trước đó, để không làm tổn thương thân xe, nên không lái, cho nên mới phải chậm trễ mất mấy ngày, dẫu sao thì thành phố lân cận cũng khá thiếu linh kiện xe, phải vận chuyển từ thành phố khác đến, tuy ở đó nhà kho của Trần Kiến Quân đã có thêm không biết bao nhiêu thứ, tiền phiếu cũng nhiều hơn, nhưng anh thà không cần, chỉ muốn về nhà thăm vợ con thôi.
Phải, bây giờ anh đã hoàn toàn hòa nhập vào vai diễn này rồi, đó chính là vợ anh, là con anh, làm người ba như anh nhớ về bọn họ thì có gì mà không đúng chứ?
Sau khi trở về nhà, quả nhiên, mười ngày không gặp, Tiểu Đoàn Tử của anh đã dễ thương hơn trước rồi.
Nhìn dáng vẻ anh ôm Tiểu Đoàn Tử cứng ngắc, Hứa Hiểu cười thầm, sau đó chỉ vào anh, nói: “Anh bế nó sai cách rồi, tay trái nâng cao lên một chút, đỡ mông nó, tay phải giơ cao một chút, đỡ lấy đầu, anh không cần qua đây, ở đó được rồi.
Hứa Hiểu thấy hai ba con thân thiết như thế thì cảm thấy rất vui, nhưng nếu anh đến gần cô sẽ đuổi anh đi, mặc dù nhiệt độ bây giờ không bằng mùa hè, nhiệt độ cũng không thấp, nửa tháng chưa tắm, trên người cũng có mùi, bản thân cô cũng thấy chán ghét mình.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây