Mâu thuẫn trước đây giữa hai thầy trò Tiểu Thành không căng thẳng tới mức đó, nhưng bây giờ đều đã động tay động chân rồi, nên Trần Kiến Quân đồng ý với ý kiến của Lưu Điền Phương.
Trần Lão Tam ngày nào cũng ở bên cạnh không nói một lời, chẳng biết gì về thế giới cả, trước đây nếu như có cơ hội học hành, có ai không nghe lời thầy giáo mà chăm chỉ học tập chứ, e là bản thân bản thân sẽ chẳng làm, chẳng học được gì, thầy giáo cũng chẳng thèm để vào mắt nữa.
Vết thương của Trần Kiến Quân thực ra cũng không quá nghiêm trọng, anh thoa chút thuốc lên đó là ổn rồi.
“Mẹ, hôm nay có làm món gì ngon không? Trần Hướng Quyên khịt khịt mũi, cô bé ngửi thấy mùi thơm của thịt, nếu như không phải bọn họ đang nói chuyện, thì cô bé đã hỏi lâu rồi.
“Hôm nay ăn dạ dày lợn hầm, lát nữa ăn nhiều chút nhé.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây