Chờ đến nơi, Lưu Điền Phương dọc theo từng đường một đi tới, rốt cục ở phía sau núi một mảnh rừng đào nhìn thấy người mình muốn thấy, bà đứng ở ven đường, túm lấy tay áo Trần Lão Tam, ý bảo ông nhìn sang bên kia.
Trần Lão Tam nhìn qua, nhìn thấy cô bé kia hình như nhận thấy có người đang nhìn mình, liền ngẩng đầu, lộ ra một nụ cười tươi tắn.
Trần Lão Tam nhìn mặt cô bé kia, khiếp sợ nhìn về phía bạn già nhà mình, khuôn mặt này... Khuôn mặt này rất giống con gái lớn của họ khi còn trẻ...
Ông nuốt ngụm nước miếng: "Đây có phải là đứa bé kia không? Đứa bé bị đưa đi?
Lưu Điền Phương thu hồi tầm mắt nhìn cô bé, lắc đầu: "Tôi cũng không biết, chỉ là ngẫu nhiên nhìn thấy ảnh chụp, cho nên muốn đến xem một chút.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây