Cả đời này bà ấy cũng không ngờ là biết được tin vui này, hơn nữa còn cùng anh hai giữ liên lạc, hiện tại anh hai có việc phải đi gấp, nhưng bọn họ vẫn còn rất nhiều thời gian để có thể ở bên nhau, chờ đến khi chị dâu còn có cháu trai trở về, bọn họ còn phải gặp mặt nhau.
Trần Lão Tam thở phào nhẹ nhõm một hơi, vị anh hai này tuy rằng không cho ông vẻ mặt tốt đẹp gì, nhưng tốt xấu đối với ông cũng không buông lời ác ý, cũng bởi vì xem thường ông thôi, ngoài miệng không nói gì linh tinh, cái gì mà không tương xứng để ông cùng em gái ông ấy tách ra, có thể cho rằng ông ấy đã đồng ý, chờ qua một thời gian nữa, lại giống như Lưu Điền Phương, tâm trạng cực kỳ tốt, có đôi khi cứ như đang làm những gì vậy, sẽ đột nhiên mà cười ra tiếng, có mấy lần dọa mấy đứa cháu ông nhảy dựng lên.
Cũng chính vì lần này, Trần Kiến Dân cuối cùng cũng hạ quyết tâm, một mình đi ra ngoài kiếm việc gì đó sau khi đã tiêu sắp hết tiền dành dụm, nghĩ đến chiếc xe hơi của vị cậu kia, trong lòng nóng bừng.
Lưu Chu Bang rời đi, Trần Kiến Cường cùng Trần Hướng Quyên cũng trở về thủ đô.
Chu Hàn lúc này cũng đã đến đây, cùng nhau ăn một bữa cơm, quan hệ của bọn họ cũng có danh phận.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây