Lúc vặt lông cũng phá đám bên cạnh, sau đó Hứa Hiểu nhìn thấy tụi nhóc như thế, thì vội vàng bảo Trần Kiến Cường kéo tụi nhóc đi.
Sau khi vặt sạch lông ngỗng, Trần Kiến Quân chặt làm đôi.
“Hiểu Hiểu, nửa này em mang sang cho mẹ đi. Mẹ ở đây đương nhiên là mẹ vợ.
Hứa Hiểu nghe được, ra khỏi bếp nhìn, lắc đầu: “Không cần đâu, hôm qua anh mới mang sang miếng thịt, để lại ăn đi, nặng thế, chắc đủ mình ăn đến khi về nhà, cũng không cần phải mua thịt khác nữa.
Trần Kiến Quân bảo cô lấy cái khay ra để đựng: “Em mang sang, khoảng thời gian này chúng ta đã phiền ba mẹ nhiều rồi, nửa con ngỗng đâu là gì. Buổi tối, đều là bọn họ dỗ đám Tiểu Đoàn tử ngủ, bác Tiêu Tiêu đón đưa đi học hàng ngày, rất vất vả, chút đồ ăn này thì đã là gì.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây