Trang viên Kỷ gia rất lớn, người giúp việc cũng nhiều, chỉ cần bà ta nói một tiếng, sẽ có người bắt con súc sinh nhỏ chỉ có thể hoạt động ở tòa nhà nhỏ đổ nát này về.
“Đồ oát con, cánh cứng cáp rồi, quay lại xem tao xử lý mày thế nào!”
Lúc này, Kỷ Niệm chạy thoát thành công, một hồi lâu sau xác định phía sau thực sự không có ai mới dừng bước.
Thể chất của cơ thể này thực sự quá kém, mới chạy bao lâu, cô đã mệt như chó chết.
【… Rốt cuộc là chuyện gì vậy, tại sao tôi lại xuất hiện ở đây.】
Tỉnh táo lại, cô nhìn xung quanh, tìm một thân cây trông thuận mắt nhất để dựa vào.
【Cô xuyên không rồi, xuyên vào một cuốn tiểu thuyết đoàn sủng tên là “Bảo Bối Cưng Của Cha Đại Gia“.】
Kỷ Niệm thở dài.
Cái tên truyện này, nghe là biết trong sáng.
Nếu là “Bảo Bối Cưng Của Chồng Đại Gia” thì cô không biết sẽ là một cô bé hoạt bát đến mức nào.
Tình tiết cô cũng nghĩ ra rồi, trước tiên ngủ, ngủ xong cuỗm hết tài sản của chồng rồi bỏ trốn, chồng chưa trải qua khổ sở của những năm tháng bị đàn áp, cũng phải nếm thử mùi vị bị lừa đảo chứ.
Hệ thống: 【Cô gái... Chúng ta xuyên không nghiêm túc, xin cô nhận thức rõ thân phận và tuổi tác hiện tại của mình, không được nghĩ đến mấy thứ rác rưởi màu vàng*.】 (*Mấy thứ liên quan tới H.)
【Còn nữa, cô không phải là bảo bối cưng của đại gia, cô là miếng lót mông của bảo bối cưng.】
Kỷ Niệm: 【... Không phải đã nói tôi là người may mắn nhất sao?】
Kỷ Niệm lúc này mới biết, cô không phải nữ chính, mà là xuyên vào vai phụ, còn là loại đối đầu với nữ chính rồi chết rất thảm.
Cô là con gái ruột của gia chủ Kỷ gia Kỷ Đình Chu, người nhận nuôi nữ chính, sau đó nâng niu nữ chính lên trời, một tay che trời trong truyện này.
Tuy là con ruột, nhưng cô là sản phẩm sinh ra trong sự lừa gạt và âm mưu.
【Hiện tại cô năm tuổi, năm ngoái cha của nữ chính vì cứu Kỷ Đình Chu mà chết, Kỷ Đình Chu vẫn luôn bí mật nuôi dưỡng nữ chính, mấy ngày nữa nữ chính sẽ được đón về Kỷ gia, cô ấy sẽ chữa lành cho người đàn ông bị quá khứ dày vò rất lâu, từ đó về sau sẽ được Kỷ Đình Chu yêu thương như con gái ruột, dâng hết mọi điều tốt đẹp cho cô ấy.】
【Cưng chiều cưng chiều cưng chiều! Cuồng cưng chiều! Sinh nhật còn phải bắn cho con gái tám mươi quả bom nguyên tử để cưng chiều!!!】
Kỷ Niệm: 【...】 Vậy thì sau ngày này không chỉ là sinh nhật của nữ chính, còn là ngày giỗ của toàn thế giới.
Cô không có sức lực gạt gạt mái tóc rối bù, thầm nghĩ mái tóc này là tóc xoăn tự nhiên sao, vừa dài vừa rối, nghe hệ thống lại lải nhải, gật đầu qua loa: “Biết rồi biết rồi.”
Thấy cô không để tâm, hệ thống ngoáy ngoáy mũi: 【À đúng rồi, còn một chuyện nữa.】
【Chuyện gì?】
【Tôi phát hiện ra, cơ thể này của cô đã lâu không ăn cơm rồi, trong hôm nay mà không ăn, cô sẽ chết đói.】
Kỷ Niệm: 【...】
Vốn đã đói muốn chết, vừa rồi còn vận động mạnh, cảm giác giây tiếp theo sẽ tắt thở.
Chống đỡ cơ thể yếu ớt đứng dậy, cảnh tượng trước mắt đều đang xoay tròn.