Thật ra Lý Đằng cũng không muốn ăn mấy loại côn trùng này.
Nhưng hắn quá đói rồi, thể lực gần như cạn kiệt, đây là lúc không thể quản được nhiều chuyện như vậy.
Một lát sau, Lý Đằng lại bắt được một con thằn lằn.
“Có ai ăn không?” Lý Đằng hỏi mọi người xung quanh.
Mặc dù tất cả mọi người đều đói, nhưng nhìn thấy đồ vật xấu xí này, đều không dám ăn.
“Có độc hay không...? Anh đúng là cái gì cũng dám ăn!” Hoàng Tấn mở miệng hỏi một câu.
Lý Đằng ngó qua Hoàng Tấn, mặc kệ tên này, trực tiếp dùng ngón tay mổ sống bụng thằn lằn, vứt nội tạng, ruột cùng đầu, sau đó bỏ những thứ còn lại vào mồm nhai cót két.
“Anh làm vậy sẽ không có bạn gái đâu, sẽ không ai dám hôn anh.” Hoàng Tấn nhếch miệng cười đùa.
Daisy đi bên cạnh Lý Đằng, đột nhiên nhón chân hôn lên mặt Lý Đằng một cái, sau đó giống như thị uy ra dấu cho Hoàng Tấn.
“Chậc chậc chậc......như vậy cũng được sao?” Trên mặt Hoàng Tấn lộ vẻ ghen ăn tức ở.
Liễu Tuệ cũng nhìn thấy một màn này, sắc mặt trở nên rất khó coi.
Không biết là tại sao, nàng cảm giác, cảm thấy gã đàn ông này chính là của nàng.
Một đường đi, Lý Đằng luôn bắt các loại côn trùng kỳ quái bỏ vào miệng.
Mặc dù mỗi lần trước khi ăn hắn đều mời mọi người, nhưng không người nào muốn ăn cả.
Dù sao mới đói bụng một ngày.
Càng đi về phía trước, đất đai càng nhiều, chỗ đất cứng cũng càng nhiều, thảm thực vật càng thêm đa dạng.
Rốt cục, một hồ nước cỡ nhỏ xuất hiện trước mặt mọi người.
Phía xa xa chỗ hồ nước, mơ hồ còn có rừng cây.
Đám người Elsa, Cao Phi hoan hô chạy tới hồ nước, chuẩn bị uống nước cho đã khát.
“Đừng uống nước sống!” Liễu Tuệ lớn tiếng ngăn cản bọn họ.
“Trừ phi các người muốn bị tào tháo rượt, mới dám uống nước như vậy.” Hiển nhiên là Anna cũng có kinh nghiệm ở mặt này.
“Tôi qua khu rừng kia hái chút nhánh gỗ, nghĩ cách nhóm lửa, các người ở cạnh hồ tìm xem có cách nào bắt cá hay không.” Lý Đằng tiến hành phân công cho mọi người.
Mọi người ai nấy đều bận tối mặt.
Trong hồ nước có cá, thế nhưng rất nhỏ, hơn nữa rất khó bắt, có vẻ như hồ nước mới hình thành chưa lâu.
Sau nửa giờ, mọi người bắt được 2 con cá nhỏ tí tẹo.
Chỗ rừng cây phía xa bốc lên khói đen, hẳn là Lý Đằng đã thành công nhóm lửa.
“Không có đồ vật đun nước...! Làm thế nào khử trùng?”
Elsa nhìn nước trong hồ, rất thèm khát uống vài ngụm.
Lý Đằng vẫn bận rộn chưa tới đây, mọi người quyết định đi tới xem hắn đang làm gì.
Mặc dù nhìn thì không xa, nhưng mọi người vẫn đi bộ gần 20 phút mới đến chỗ đống lửa cạnh Lý Đằng.
Bên ngoài đống lửa có một tầng bùn đất, thoạt nhìn là do Lý Đằng mới đắp xong.
Hẳn là cơn dông tối qua có kéo qua chỗ này, có không ít vũng nước đọng.
Cây ở gần đây không nhiều, nhưng theo tầm mắt có thể nhìn thấy phía xa có rất nhiều cây cối xếp thành rừng.
Lý Đằng dùng một nhánh cây đào hố ở dưới đất, tìm thấy một ít đất sét ở dưới hố, sau đó dùng đất sét nặn thành từng khối, rồi chất đống xung quanh đống lửa.
“Cậu ở đây làm gì?” Cao Phi rất ngạc nhiên bèn hỏi Lý Đằng.
“Làm bếp lò.” Lý Đằng trả lời Cao Phi.
“Không cần phiền phức như vậy? Chẳng phải có thể dùng lửa để nướng đồ ăn sao?” Hoàng Tấn cũng bu lại.
Lý Đằng mặc kệ tên này, tiếp tục làm việc.
“Không tìm được đồ ăn gì, chỉ có hai con cá nhỏ, trong hồ nước kia đúng là không có thứ gì khác.” Elsa cũng bước tới, báo cáo kết quả công việc.
“Bên kia có rừng cây, hẳn là có thể tìm được không ít côn trùng, các người có thể đi bắt côn trùng tới đây.” Lý Đằng vừa làm việc vừa phân phó cho mọi người.
Mọi người đứng yên.
“Côn trùng là thức ăn giàu protein, các người không ăn thì bắt cho tôi ăn.” Lý Đằng tiếp tục hì hục làm việc.
Mọi người trao đổi một hồi, vẫn là quyết định vào rừng cây tìm kiếm, có thể tìm được đồ gì ăn hay không.
Rừng cây xa xa có vẻ rất cao lớn, cảm giác có vài gốc cao hơn 10 mét.
Nói không chừng trong rừng sẽ có thú dữ.
Mọi người cũng không dám đi quá sâu, quyết định chỉ tìm kiếm đồ ăn ở vòng ngoài.
Không thể gặp chuyện gì cũng dựa vào Lý Đằng, bọn họ cũng muốn thể hiện ra giá trị của mình.
Nếu không được thì bắt một ít côn trùng cho Lý Đằng, chỉ cần hắn muốn ăn, cũng xem như mấy người lập công.
“Các người cầm theo gậy gỗ kia, lỡ như gặp thú dữ thì có thể ngăn cản một hồi.” Lúc mọi người chuẩn bị đi, Lý Đằng chỉ chỉ một vài nhánh cây gần đó.
Mọi người cầm lấy gậy gỗ của Lý Đằng, lên đường vào rừng.
......
Lý Đằng lại đắp thêm đất sét cho lò nung, tổng cộng đắp được hơn nửa mét.
Phía dưới có chừa lỗ hổng nhét vật liệu.
Sau đó lại tìm thêm chút đất sét, cẩn thận loại bỏ hạt cát bên trong, dùng nước bắt đầu nặn thành cái nồi đất.
Trước kia hắn xem video trên mạng, đã từng xem qua video cách dạy làm nồi đất.
Hiện tại tựa hồ có thể thử xem.
Chẳng qua là chất lượng đất sét ở chỗ này rất kém, bên trong có quá nhiều cát, cho dù nặn thành cái nồi thì chất lượng cũng không cao.
Thôi thì dùng tạm, chỉ cần dùng được 1, 2 lần là đủ.
Chủ yếu là dùng để nấu nước, sau đó nấu một ít đồ ăn.
Ngay lúc Lý Đằng loay hoay bận rộn, thì chỗ rừng cây bên kia truyền đến tiếng hét chói tai của mấy người Elsa, dường như xảy ra chuyện gì.
Lý Đằng vội vàng....... cầm lấy một thanh gỗ chạy tới chỗ phát ra tiếng thét.
Lúc tới chỗ mọi người, nhìn xem vật kia ở trước mặt, Lý Đằng không khỏi kinh ngạc.
Hắn bảo bọn họ tới đây bắt côn trùng, đúng là bọn họ đang bắt côn trùng.
Vấn đề là......con côn trùng này cao tới một mét, kêu ré lên muốn tấn công đám nhân loại xâm chiếm lãnh địa của nó.
Anna cùng Liễu Tuệ cầm lấy gậy gỗ chống lại con trùng này, nhưng trên mặt của các nàng cũng lộ vẻ sợ hãi.
Con trùng lớn này có vỏ ngoài cứng rắn, chân trước và xúc tu rất bén, cảm giác nếu để nó đánh trúng, rất có thể sẽ bị xé thành mảnh nhỏ!
Những người khác thì đứng sau lưng Anna cùng Liễu Tuệ, nhặt đá ném vào con trùng lớn kia.
Lý Đằng vừa xông lại, chọn đúng thời cơ mà thọc gậy gỗ vào chỗ xúc tu của nó, phần lớn gậy gỗ đã đâm xuyên bụng con trùng lớn.
Con trùng lớn tựa hồ bị tổn thương, nhưng mà sức sống chẳng hề giảm bớt, ngược lại trở nên càng thêm điên cuồng.
Lý Đằng nhặt được tảng đá bén nhọn lủi ra sau lưng nó, tìm cơ hội đập vào phần lưng con trùng, sau đó vung tảng đá trong tay nện vào phần đầu cự trùng.
Đập được vài chục cái, Lý Đằng mới đập nát phần giáp cự trùng, cự trùng lại vùng vẫy vài cái liền ngã lăn ra đất, thân thể co quắp vài cái liền bất động.
Lý Đằng thở dốc một hơi chuẩn bị nghỉ ngơi, nhưng là phát hiện sắc mặt mọi người quái lạ đang nhìn ra sau lưng hắn, trên mặt lộ vẻ cực kỳ sợ hãi.
Lý Đằng cũng nghe được tiếng sau lưng.
Hắn quay đầu nhìn sang.
Là đồng loại của cự trùng kia, bọn này giống như bầy kiến, đang chui từ sâu trong rừng cây ra ngoài.
Rậm rạp chằng chịt, liếc mắt nhìn không thấy phần cuối.