Chiến Lật Cao Không

Chương 375: Tuyệt cảnh cầu sinh (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Tựa như diễn xuất 《 Nhà Cũ Kinh Hồn 》 lần này, thù lao vai quần chúng chỉ có 10 điểm tích lũy, nhưng hắn có thể kiếm về 40 điểm tích lũy, nếu như có thể tăng một cấp mà nói, thù lao mỗi lần diễn xuất sẽ tăng lên 80 điểm.

Sáu người trong đoàn phim đều ghi danh.

Thi đấu biểu diễn “tuyệt cảnh cầu sinh” lần này, dùng đoàn phim làm đơn vị, sau khi vượt qua kịch bản trước đó, tất nhiên mọi người đều muốn đi theo Lý Đằng hưởng soái.

Hơn nữa ngoại trừ Lý Đằng cùng Anna phải tốn điểm tham gia thăng cấp, thì 4 người còn lại không cần tốn điểm tham gia sự kiện lần này.

Sau khi báo danh xong, tất cả mọi người liền quay về chóp đá.

......

Hai ngày sau, trực thăng tới đón mọi người trở về thành phố điện ảnh.

Bên trong đoàn phim có 2 người mới.

Lý Đằng phát hiện hắn biết các nàng.

Các nàng......Hình như là một cặp chị em.

Một người tên Liễu Tuệ, người còn lại tên Liễu Nhân?

Hai người không đi chung, hơn nữa cũng không ngồi cạnh nhau, tựa hồ hai người này không quen nhau.

“Tại sao trong đoàn phim của mình quá nhiều con gái...? Nếu đối kháng với đoàn phim khác thì rất dễ bị thua thiệt!” Hoàng Tấn nhìn thành viên đoàn phim, nhịn không được oán trách vài câu.

“Xem thường con gái? Cậu tính là cọng lông gì...? “

“Cậu còn chẳng bằng con gái!”

“Cậu không phải do phụ nữ sinh ra sao? Tôi đoán cậu do heo nái sinh ra, lúc chào đời mặt đập xuống đất, cho nên dung mạo mới xấu như vậy!”

“Đừng sỉ nhục con heo, hắn không xứng!”

Hoàng Tấn vừa nói xong liền bị mấy chị em chửi hội đồng.

“Chậc chậc chậc, xem IQ của các cô này, tôi cũng không nhằm vào các cô, cái tôi muốn nói chính là thành phố điện ảnh bố trí người như vậy không hợp lý, các cô xếp chung nhóm với phụ nữ thì mấy nhóm có nhiều đàn ông sẽ được lợi thế? Tại sao lại mắng tôi dữ vậy? Đúng là không có tố chất...! “ Hoàng Tấn vội vàng giải thích.

Kết quả lời của hắn khiến cho đám chị em càng tức tối.

Thậm chí Liễu Tuệ giội nguyên ly cà phê vô mặt hắn.

Diêu Tuyết làm như không thấy gì.

“Ôi trời ạ! Tôi sai rồi! Tôi xin lỗi có được không? Các chị gái! Các bà của tôi ơi! Đừng nhỏ nhặt như vậy, tôi cũng không nhằm vào các cô, làm gì mà cư xử như một đám mất não vậy.” Hoàng Tấn nhận thấy tình huống không đúng vội vàng nói xin lỗi.

Kết quả lại một hồi bão tố, mấy chén cà phê đều giội vào mặt.

May cho hắn là cà phê đã nguội, bằng không thì phải giúp hắn phẫu thuật thẫm mỹ.

Lý Đằng cùng Cao Phi không dám chen vào, ngồi gần đó cười trộm.

Rất nhanh, xe buýt nhỏ đưa đón mọi người đã tới.

Mọi người bước lên xe buýt, đi tới toà nhà bong bóng thời gian tổ chức thi đấu.

......

“Khởi động chương trình truyền tống cơ thể......”

“Khởi động hoàn tất......”

“......”

Khi Lý Đằng giật mình tỉnh lại, phát hiện bản thân đang đứng trong sa mạc.

Bên cạnh là mấy diễn viên chung đoàn.

Sa mạc lớn rộng mênh mông.

Phía cuối chân trời không thấy điểm cuối.

Cũng nhìn không thấy diễn viên đoàn khác.

Mặt trời trên cao quá gắt.

“Bà mẹ nó!”

“Đậu xanh!”

“FUCK!”

“......”

Tất cả mọi người vừa thấy tình huống này, cùng nhau mắng cha chửi mẹ.

Đây cũng quá khó khăn?

Sống sót trong sa mạc?

Trời nóng như vậy, tìm không thấy nước cùng đồ ăn, chỉ cần một ngày đã không thể dậy nổi.

Ngày thứ hai biến thành xác khô.

“Thừa dịp vẫn còn thể lực, mọi người đi theo tôi, trước tiên đi tìm nguồn nước.” Lý Đằng ngó một vòng xung quanh, sau đó bảo mọi người.

“Anh biết chỗ nào có nguồn nước ư?” Hoàng Tấn hỏi Lý Đằng một tiếng.

“Không biết. “

“Vậy anh......”

“Tôi biết rõ một chuyện, vị trí hiện tại của chúng ta không có nguồn nước, cho nên, đứng ở chỗ này chính là chờ chết. Ai đồng ý theo tôi thì nhanh lên, không muốn theo tôi thì đừng miễn cưỡng.” Lý Đằng nói xong liền chọn đại một hướng mà đi.

Theo Lý Đằng suy đoán, cục diện bây giờ rất đơn giản, chính là giống như hắn nói.

Ở lại khẳng định chết, cho nên cho dù không biết chạy hướng nào, thì trước tiên cứ chọn một phương hướng mà đi.

Mặc dù chủ đề là “tuyệt cảnh cầu sinh”, nhưng cũng không thể nào thành phố điện ảnh bố trí cho bọn họ tình cảnh phải chết, chỉ cần không ngừng cố gắng, thì có thể tìm ra nguồn nước.

Nếu như chọn sai phương hướng, tìm không thấy nguồn nước mà chết trên đường, thì cũng chỉ trách số mình quá đen.

Lý Đằng vừa đi trước, những người khác đều đuổi theo, cũng không có ai đứng tại chỗ.

Chuyến này đi suốt 2 tiếng.

Người đầu tiên ngã quỵ là Daisy.

Dưới sự cổ vũ của mấy người khác, nàng cố gắng vượt qua nửa giờ.

“Em thật sự đi không nổi, thực xin lỗi, các anh cứ bỏ mặc em đi, để cho em bị loại là được.”

Sau nửa giờ, Daisy thật sự không chịu nổi, nàng chưa từng huấn luyện ở mặt này, bất luận là thể lực hay ý chí đều không thể kiên trì nổi.

Tất cả mọi người ngừng lại.

“Vậy nghỉ ngơi một chút, chờ trời tối lại tiếp tục tìm kiếm nguồn nước.” Hoàng Tấn đề nghị.

Những người khác cũng sắp gục ngã, cùng nhau liếc nhìn Lý Đằng.

“Không được, loại thời tiết cực đoan này, tuyệt đối không được dừng, nếu nghỉ lại sẽ càng thêm mệt mỏi, một khi chúng ta ngồi xuống, sẽ cảm thấy không thể đi tiếp, trực tiếp chết ở chỗ này.” Lý Đằng nhìn mặt trời trên đỉnh đầu, liền bác bỏ đề nghị của Hoàng Tấn.

“Anh ấy nói đúng, không thể dừng lại trong sa mạc, tìm không thấy nguồn nước chính là sẽ chết.” Liễu Tuệ đồng ý cách nói của Lý Đằng, một là nàng từng trải qua tình cảnh này, mặt khác......Lý Đằng cho nàng một loại cảm giác rất đáng tin tưởng.

“Daisy làm sao bây giờ?” Elsa có chút lo lắng, nàng tựa hồ nhớ lại cái gì.

Nàng cũng không biết tên thật của Daisy, Lý Đằng gọi nàng là Daisy, sau đó mọi người cũng gọi nàng là Daisy, kể cả cái tên Elsa, Anna cũng là như vậy. Sau đó các nàng phát hiện cũng rất ưa cái tên này, cho nên cứ vậy mà gọi nhau.

“Chỉ có thể bỏ mặc em ấy, mạnh được yếu thua, cũng hết cách.” Liễu Tuệ mở miệng nói.

Những người khác đều im lặng.

“Thật sự không cần quan tâm em làm gì, chân em đau lắm, kiên trì không được nữa, lui ra ngoài cũng không mất gì, chỉ là mất đi một cơ hội tăng cấp mà thôi.” Trái lại Daisy nghĩ rất thoáng vấn đề này.

“Để anh cõng em.” Lý Đằng đi tới, ngồi xổm trước mặt Daisy.

Daisy có chút ngây người.

Những người khác cũng có chút đứng hình.

Ở trong sa mạc này, có thể kiên trì bước đi đã rất khó khăn, lưng lại cõng một người chính là muốn chết.

“Không cần, cám ơn, thật sự không cần.” Daisy từ chối Lý Đằng, nàng rất rõ ràng nếu để Lý Đằng cõng nàng, sẽ khiến tạo thành gánh nặng rất lớn cho Lý Đằng.

“Ngồi lên!” Lý Đằng không nói thêm gì ôm mông Daisy vác nàng trên lưng.

Lý Đằng cũng không biết vì cái gì, chẳng qua là hắn mơ hồ nhớ rõ dường như mình thiếu nợ nàng cái gì đó, nếu bỏ mặc nàng ở đây, lương tâm hắn sẽ cắn rứt.

“Ặc......Thật sự......Không cần đâu......” Daisy không biết nói cái gì cho phải.

Lý Đằng cũng mặc kệ Daisy, cõng Daisy trên lưng liền bước tiếp.

Liễu Tuệ có chút không vui, nhưng vẫn đuổi theo sát bước chân Lý Đằng.

Những người khác liếc mắt nhìn nhau, trong lòng không khỏi sinh ra vài phần kính trọng Lý Đằng.

“Kỳ thật tôi cũng không đi nổi.” Hoàng Tấn than thở.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 37%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)