Nếu không phải kịch bản yêu cầu, diễn viên không thể tấn công lẫn nhau, nếu như Quách mẫu cùng gã mặt trắng không giao ra tảng đá cùng máy quay phim, Lý Đằng cũng không có cách nào khác.
Trừ phi trao đổi tình báo cùng bọn họ.
Đương nhiên, vẫn còn có cách khác tốt hơn.
Đúng vào lúc này, ông chủ khách sạn cầm búa sắt đã leo lên lầu 3.
Vừa bước lên lầu, hắn lập tức giơ búa sắt trong tay lao đến chỗ hai người Lý Đằng.
Lý Đằng cùng Anna liếc nhìn nhau, sau đó không hẹn mà gật đầu.
Khi ông chủ khách sạn sắp vọt tới chỗ họ, hai người nhảy tung mình qua lan can gỗ, tiếp đó thân hình nhanh thoăn thoắt dựa vào tay cầm lan can, rất điệu nghệ trượt xuống tầng hai.
Lầu ba truyền đến tiếng kêu thảm thiết cùng mắng chửi của Quách mẫu cùng gã mặt trắng.
Tiếng kêu thảm thiết kia kéo dài một lúc, lại đi xuống lầu, sau đó dần dần biến mất khỏi lầu một.
Lý Đằng cùng Anna vội vàng xông lên lầu ba, may mắn tìm được tảng đá cùng máy quay phim rơi dưới hành lang.
Máy quay phim không bị hư hỏng, hơn nữa vẫn còn pin.
Thế nhưng bên trong không có video nào, là trống không.
“Hiện tại chúng ta phải làm gì?” Anna bèn hỏi Lý Đằng một tiếng.
Chúng ta gần như biết hết mọi chuyện, đạo cụ quan trọng cũng nằm trong tay.
Nhưng làm thế nào lợi dụng những thứ đạo cụ này để kết thúc kịch bản thì là một câu hỏi hóc búa.
“Tụ Lôi Thạch, máy ghi hình, tia chớp liên tục......”
“Lúc sấm sét thô to đánh xuống, nhìn thấy người thân hoặc bạn bè đã chết, cũng có thể tiến hành trò chuyện cùng bọn họ, hay là có thể giúp cho người chung quanh xuyên qua thời không......”
Lý Đằng mở máy quay phim, sau đó bỏ cuốn băng nam sinh kia tự quay vào.
Chuẩn bị tìm chút manh mối.
Vừa nhìn vào màn hình không bao lâu, bên ngoài lại có sét đánh xuống, chiếu sáng cả một vùng trời, sau đó là tiếng đùng đoàng......
“Thời gian là 00:01:35 giây.” Lý Đằng quan sát thời gian trên máy ghi hình.
“Tảng đá cũng trên tay, sấm chớp cũng bổ xuống đất, vừa rồi có xảy ra chuyện gì kỳ quái không?” Anna hỏi Lý Đằng vài câu.
“Không có.” Lý Đằng lắc đầu, vẫn đang tiếp tục suy nghĩ.
Dựa theo truyền thuyết về Tụ Lôi Thạch, bây giờ bọn hắn đã có Tụ Lôi Thạch, sấm chớp cực lớn cũng bổ xuống, hẳn là phải nhìn thấy người thân bạn bè đã chết, hoặc là giúp cho người xung quanh và đồ vật xuyên qua thời không, nhưng dường như chẳng xảy ra chuyện gì.
Trước đó tên nam sinh kia cũng thí nghiệm qua nhiều lần, cũng chưa có lần nào thành công.
“Anh nghĩ ra điều gì ư?” Anna cảm giác Lý Đằng đã có chủ ý.
“Khó mà nói, chúng ta tiến vào trong phòng của hắn đi.” Lý Đằng dẫn Anna cùng tiến vào căn phòng kia, cũng chính là chỗ căn phòng nam sinh viên quay phim.
Sau khi bước vào phòng, Lý Đằng vừa xem lại đoạn video, vừa xác định vị trí góc máy quay, cuối cùng hắn đứng tại chỗ nam sinh viên kia quay phim, lại bảo Anna mở cửa sổ sau lưng hắn.
......
“Cơn dông lớn thế này, nhốt chúng ta ở lại đây, cũng không biết bao giờ mới được rời đi.”
Đúng vào lúc này, ở bên trong máy quay phim, bên ngoài cửa sổ sau lưng gã nam sinh kia, một đạo tia chớp khổng lồ loé lên, chiếu sáng căn phòng như ban ngày, sau đó là một tiếng đùng đoàng......
Trong màn hình biến thành chấm đen trắng li ti, sau đó vài giây mới khôi phục bình thường.
......
“Lúc sấm chớp đánh xuống sau lưng gã nam sinh kia là 00:04:23 giây.” Lý Đằng lại ghi chép thời gian cụ thể.
......
“Sấm sét nơi này rất đáng sợ! Loại tiếng sấm thế này đánh rất thường xuyên, đánh cho người ta cảm thấy sợ hãi, dù sao thì tôi rất ghét chỗ này. “
“Tôi quyết định đi xuống lầu tìm hiểu xem người bạn kia của tôi đang làm gì.” Nam sinh viên tiếp tục lầm bầm trong video.
“Anh muốn làm gì?” Anna nhỏ giọng hỏi Lý Đằng.
Lý Đằng ra dấu “suỵt” bảo nàng im lặng.
Lầu hai truyền đến tiếng bước chân nặng nề, hẳn là ông chủ khách sạn đang tìm hai người.
Lại qua hơn hai phút, ngoài cửa sổ sau lưng Lý Đằng, một đạo tia chớp cực lớn loé lên, chiếu sáng cả căn phòng, sau đó là tiếng sấm nổ rung trời......
“Thời gian là 00:06:35 giây! Khoảng cách hai lần tia chớp là 5 phút đồng hồ! Hoá ra vòng tuần hoàn là 5 phút! “ Lý Đằng nhớ kỹ mốc thời gian, sắc mặt lộ vẻ rất kích động.
Dưới lầu thường thỉnh thoảng truyền tới tiếng đập cửa, sau đó là tiếng bước chân nặng nề.
Gã chủ khách sạn hiển nhiên là nhớ rõ vừa rồi Lý Đằng cùng Anna trốn xuống lầu hai, cho nên hắn đang ở lầu hai lục soát phòng.
Lý Đằng điều chỉnh thời gian quay phim, đồng thời trong đầu tính nhẩm vài giây, sau đó tua ngược băng ghi hình trở lại.
......
Ông chủ khách sạn tìm kiếm toàn bộ 8 gian phòng lầu hai, lại trèo lên cầu thang, đi tới lầu ba, bắt đầu lục soát từng phòng tìm kiếm Lý Đằng cùng Anna.
“00:04:13, 00:04:14, 00:04:15......”
“6, 5, 4, 3......”
Lý Đằng đang thấp giọng đếm ngược.
Khi hắn đếm tới số 0.
Ngoài cửa sổ có tia chớp đánh xuống, soi sáng cả căn phòng như mặt trời giữa trưa.
Cùng lúc đó, bên trong màn hình máy quay cũng có tia chớp loé lên, chiếu sáng căn phòng trong video rõ như ban ngày.
Đúng lúc này, khối Tụ Lôi Thạch trong tay Lý Đằng đột nhiên phát ra ánh sáng trắng…
Màn hình máy quay phim xuất hiện chấm trắng đen li ti, sau vài giây đồng hồ, hình ảnh mới khôi phục bình thường.
“Anh là ai?” Nam sinh viên nhìn vào màn hình, rất là khiếp sợ, còn có mấy phần vui vẻ.
“Tôi đến từ tương lai, tôi thấy được cậu lưu lại băng ghi hình.” Lý Đằng thở ra một hơi dài, phán đoán của hắn không sai, ngay lúc sấm chớp đánh xuống, hắn và nam sinh viên thông qua máy quay phim này, đã thực hiện một cuộc gọi video vượt qua thời không!
Nếu như hắn đoán không sai, thì có thể thông qua lần video call vượt thời không này, thay đổi vận mệnh những người này, để cho bi kịch kia không xảy ra, nơi đây cũng sẽ không còn chuyện ma quái !
“Tôi thành công!” Nam sinh viên lộ vẻ mặt vui sướng.
“Đúng vậy, cậu đã thành công, thế nhưng, sau khi quay phim xong, các cậu đều phải chết trong toà khách sạn này! Bị chết rất thê thảm! Bạn của cậu thích bà chủ khách sạn, lát nữa cậu sẽ chạy xuống tầng trệt quay phim, sau đó......” Lý Đằng dừng lại không nói tiếp.
“Sau đó thì thế nào? Tại sao chúng tôi lại chết trong khách sạn ?” Nam sinh viên lộ vẻ rất hoảng sợ.
“Trước tiên tôi cần cậu làm mội chuyện, sau đó tôi sẽ chỉ cho cậu cách phá giải vấn đề này.” Lý Đằng đưa ra điều kiện trao đổi.
“Chuyện gì?”
“Giết hai người.”
“Giết người sao...?”
“Sau khi các người chết, sau vài năm, sẽ có tám người đi tới khách sạn này, có một bà già bặm trợn cùng một gã mặt trắng......”