Chiến Lật Cao Không

Chương 364: Diêu tuyết trở về (4)

Chương Trước Chương Tiếp

“Cám ơn người anh em, bằng không thì tôi đã hẹo rồi.” Cao Phi nói lời cảm ơn với Lý Đằng, sau đó trừng mắt nhìn Quách Chí Bằng. Tên Quách Chí Bằng này quá độc ác, vì muốn sống sót, thế mà đẩy hắn ra làm lá chắn sống! Nếu không phải Lý Đằng kịp thời đánh tay lái, hiện tại hắn đã chết.

“Không có sao.” Lý Đằng khoát tay áo, rơi vào trầm tư.

Quách Chí Bằng bắt đầu ra vẻ trang bức, yêu cầu mỗi người nói gì tốt với hắn.

Đám người kia đều nói mấy lời van xin gì đó, kết quả đều bị hắn trêu đùa cùng sỉ nhục, đúng là tiểu nhân đắc chí.

Lúc Quách Chí Bằng chủ động khiêu khích Lý Đằng, Lý Đằng mặc kệ tên này, một câu cũng lười nói.

10 phút đã xong.

Đạo diễn nhắc nhở tất cả mọi người bắt đầu trở lại chỗ quay phim.

Mấy người đóng vai quần chúng lần lượt băng qua đường.

Lý Đằng là người cuối cùng.

Thời điểm hắn đứng dậy, trên tay cầm theo cái ghế chân cao, sau đó bắt đầu băng sang đường.

Mấy phút sau.

“Cut! “

Trong tai tất cả mọi người nghe đều nghe thấy tiếng của nữ đạo diễn.

Quách Chí Bằng bị Lý Đằng dùng ghế chân cao chọc chết, ngủm tại chỗ, sau khi quay phim xong sẽ bị đóng sáp.

Số dư trong tài khoản Lý Đằng tăng lên 294.

Nữ đạo diễn cũng không có lập tức cho các diễn viên trở về chóp đá.

Nàng lại để cho mấy diễn viên khác nghỉ tại quán cafe, khi nào trở về thì sẽ thông báo.

Sau đó gọi Lý Đằng tiến vào quán cafe.

Hai gã vệ sĩ cũng đi vào, một trái một phải bảo vệ nàng.

“Tại sao anh lại biết rõ tên tôi?” Diêu Tuyết bắt đầu chất vấn Lý Đằng.

“Tôi không nhớ rõ, dường như tôi mất trí nhớ......Nhưng tôi có thể nhớ lại, chính là tôi rất thân với cô, quan hệ cực tốt.” Lý Đằng trả lời Diêu Tuyết.

“Tôi không quen anh, anh có lôi kéo làm quen tôi cũng vô dụng, tốt nhất anh vẫn nên trực tiếp nói cho tôi biết, tại sao anh biết rõ tên của tôi.” Diêu Tuyết tiếp tục tra hỏi.

“Tôi mất trí nhớ, trước mắt tôi chỉ nhớ rõ tên của cô, nếu như quan hệ giữa chúng ta không phải rất thân, thì làm sao tôi còn nhớ rõ tên của cô.” Lý Đằng cố gắng nhớ lại, nhưng đầu lại đau như búa bổ.

Gương mặt nạ của Diêu Tuyết, trong chớp mắt lại biến thành một đoàn sương mù xám.

“Anh có thể đi được rồi.” Diêu Tuyết phát hiện hỏi không ra gì, liền ra lệnh đuổi Lý Đằng.

“Chờ một chút! Tôi nhớ ra cái gì......Kịch bản kế tiếp của cô, dường như tên là 《 Chuyến Xe Cuối 》 ! Mấu chốt ở bên trong chính là “ngươi diễn quỷ” cùng “ngươi là quỷ”, nếu như không xác định rõ hai chữ “diễn” và “là”, sẽ ăn thiệt thòi rất lớn!” Trong đầu Lý Đằng đột nhiên xuất hiện một đoạn trí nhớ nhỏ.

Diêu Tuyết đeo mặt nạ chợt kinh hãi.

Kịch bản này vẫn ở trong đầu của nàng, vừa mới suy nghĩ ra, còn chưa kịp viết ra, thế mà lại bị chàng trai này đoán được!

Chuyện này quá khó giải thích?

Chẵng lẽ hắn biết cách đọc tâm trí người khác?

Không có khả năng, diễn viên bên trong thành phố điện ảnh, sau khi rời đi thế giới kịch bản, là tuyệt đối không sở hữu được dị năng, đây là quy tắc chuẩn.

“Xin hãy tin tôi, tôi và cô......Thật sự......” Lý Đằng lại cảm thấy đầu rất đau.

“Anh đã biết trước kịch bản này, còn biết điểm mấu chốt bên trong, tôi sẽ đổi kịch bản khác.” Diêu Tuyết lại nói với Lý Đằng.

“Nếu như cô muốn đổi kịch bản, ngược lại tôi có một đề nghị cho cô, sẽ dễ dàng khiến cô giành được thành tích.” Lý Đằng nghĩ một chút, quyết định cố gắng tạo mối quan hệ tốt với đạo diễn này.

“Nói một chút coi.”

“Trong đầu của tôi xuất hiện một phần báo cáo điều tra về đại lão thần bí, nội dung là ngươi thích kịch bản thể loại gì? Đại lão thần bí trả lời là......” Lý Đằng nói phần khảo sát điều tra trong ứng dụng cho Diêu Tuyết.

“Hy vọng phần báo cáo điều tra này có thể giúp ích cho cô.” Lý Đằng lại bồi thêm một câu.

“Được rồi, tôi sẽ suy nghĩ thêm.” Diêu Tuyết đồng ý, nhưng nàng cũng không có tin tưởng quá nhiều, dù sao loại kịch bản tuyệt cảnh cầu sinh khủng bố kinh dị, tiêu hao rất nhiều tài nguyên, còn nhờ tới khoa học kỹ thuật như bong bóng thời gian.

Dựa vào tư lịch của nàng, muốn xin diễn xuất trong bong bóng thời gian thì độ khó khá lớn.

Nhưng nếu như Lý Đằng có năng lực tiên đoán, còn tặng cho nàng một phần báo cáo như vậy, nàng có thể cố gắng ở mặt này, tìm một vài biên kịch không nổi tiếng nhưng am hiểu thể loại kịch bản này để hợp tác.

Lỡ như được xét duyệt thì sao?

Diễn xuất thành công, sự nghiệp của nàng sẽ phát triển như vũ bão, không đến mức chỉ có thể quay phim một đoạn ngắn thế này.

Sau khi trò chuyện cùng Lý Đằng, Diêu Tuyết liền thông báo cho tất cả diễn viên trở về chóp đá.

......

Ngủ ở phòng trên chóp đá vài ngày, Lý Đằng lại quay về thành phố điện ảnh.

Lần này là thành phố điện ảnh vào giữa khuya.

Lúc bước tới gần bàn cafe, chỉ có một mình Lý Đằng.

Trên mặt bàn có ba dĩa đồ tráng miệng.

Một dĩa khoai tây chiên, một dĩa bánh quay, còn có một dĩa hạt điều.

Bất quá Lý Đằng không có hứng thú gì.

Buổi tối hắn ăn rất no, hiện tại cũng không đói.

Cho nên hắn chỉ uống một tách cafe.

Một lát sau, Hoàng Tấn đã tới, nhìn thấy trên bàn có đặt ba dĩa thức ăn thì hai mắt sáng lấp lánh, nước miếng giàn giụa.

“Đại ca, có ăn không?” Hoàng Tấn biết rõ Lý Đằng là tiền bối, cấp bậc cao hơn hắn, cho nên không dám hành động thiếu suy nghĩ.

“Tùy tiện.” Lý Đằng khoát tay áo, giọng nói bất cần.

“Cảm ơn đại ca.” Hoàng Tấn vội vàng chụp mấy hạt điều bỏ vào miệng, còn lấy thêm một cái bánh quy nhét vào, kết quả nghẹn họng, chạy vào trong tìm nhân viên công tác xin nước uống.

Lý Đằng không khỏi có chút kỳ quái, trên chóp đá có thức ăn, mỗi bữa 5 món còn ăn không no?

Tại sao cảm giác Hoàng Tấn rất giống quỷ đói?

Thế nhưng, một màn này khiến cho hắn nhớ tới chuyện gì đó…

Hình như là......Mình và Hoàng Tấn từng tranh đoạt đồ tráng miệng?

Mình từng làm loại chuyện này ư?

Sao có thể như vậy được? Mình đói ăn tới mức đi tranh giành?

Ngay lúc Hoàng Tấn lấy nước lạnh uống, Cao Phi cũng đã tới, nhìn thấy đồ tráng miệng trên bàn cũng hai mắt tỏa ánh sáng.

“Tự nhiên.” Lý Đằng không đợi Cao Phi hỏi bèn đáp trước.

Cao Phi cũng vội vàng chụp thức ăn bỏ vào miệng, liền giống như vài ngày chưa ăn cơm.

Tại sao vậy? Nguyên một đám như quỷ đói.

Bọn hắn những thứ diễn viên tầng chót này, bình thường sẽ không được ăn sao? Bằng không thì tại sao lại hành động như vậy?

Lý Đằng cũng lười suy nghĩ.

Hiện tại hắn vừa suy nghĩ, đầu liền đau.

Cho nên, vẫn là cố gắng đừng suy nghĩ.

Lại một lát sau, Elsa cùng Daisy đã tới.

Nhưng đồ tráng miệng trên bàn đã bị Hoàng Tấn cùng Cao Phi ăn sạch hết rồi.

Hai cô gái nhìn thấy hết đồ ăn có chút thất vọng.

“Đều là cậu ta ăn!” Cao Phi chỉ vào Hoàng Tấn.

“Là anh ăn thì có, tôi ăn không nhiều, lúc quay lại anh ta đã liếm đĩa sạch bong.” Hoàng Tấn cũng chỉ trích Cao Phi.

“Cậu có chừa miếng nào đâu, tôi thè lưỡi liếm lúc nào thế?” Cao Phi cùng Hoàng Tấn cãi nhau.

Lý Đằng chết lặng.

Cũng may nhân viên công tác lại lấy ra ba dĩa đồ tráng miệng, rốt cục khiến cho Cao Phi cùng Hoàng Tấn yên tĩnh trở lại.

Sau đó, đạo diễn tuyên bố bà lão nho nhã đã chết.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 37%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)