Chiến Lật Cao Không

Chương 361: Diêu tuyết trở về (1)

Chương Trước Chương Tiếp

“Dạo gần đây, kịch bản gần nhất truyền tống quay về, bởi vì số liệu tầng chót bị phần tử khủng bố phá hoại, dẫn tới gây ra một số hậu quả.”

“Một nhóm diễn viên bị phong ấn trí nhớ.”

“Cũng đừng quá lo lắng, chẳng qua là tạm thời, trong vòng vài ngày tới sẽ khôi phục bình thường. “

“Vì thế chúng tôi sẽ tiến hành đền bù gấp bội.”

“Giúp ngài từ 78 tuổi, phục hồi trở về 25 tuổi theo ý muốn của ngài.”

“Thành phố điện ảnh là người cuối cùng nắm quyền giải thích những điều trên.”

Lý Đằng nhìn hơn nửa ngày, chỉ thấy được mấy câu trên đồng hồ.

“Trí nhớ bị phong ấn tạm thời? “

“78 tuổi trẻ lại còn 25 tuổi, dường như còn không tệ. “

Lý Đằng lọ mọ xem trong đồng hồ nửa ngày, rốt cuộc tìm được tên của mình.

“Mình là Lý Đằng, còn gì nữa không?”

Lý Đằng ôm đầu suy nghĩ cả buổi.

Thế nhưng, ngoại trừ cảm giác đau đầu, thì hiện tại hắn chẳng thể nhớ gì.

Xem ra chỉ có thể chờ đợi vài ngày sau rồi nhớ lại.

Đây là chỗ nào?

Lớn như vậy, phòng ở đắt tiền, mình giàu lắm ư?

Lý Đằng đi đến bên cửa sổ nhìn ra khung cảnh bên ngoài.

Căn phòng này thật cao...! Ít nhất cũng phải trên 100 tầng?

Chung quanh chẳng nhìn thấy toà nhà nào khác.

Lý Đằng đi tới gần cửa, đẩy cửa ra chuẩn bị ra ngoài đi dạo.

Vừa mới chuẩn bị bước ra cửa, vội vàng rụt chân trở về.

“Mẹ nhà nó! Đứa nào xây nhà bẫy người thế này? Ngoài cửa lớn cũng không có ban công? Đây là lừa người ta mở cửa tự sát hay gì?”

Lý Đằng vội vàng đóng cửa lại, nằm rạp trên mặt đất, cẩn thận từng chút một mà thò đầu ra.

Lúc này mới phát hiện, căn phòng chỗ hắn ở, rõ ràng ngay sát bờ vực!

Không phải vách núi!

Lý Đằng nhón chân đi tới sát cánh cửa nhìn xuống bên dưới.

Cuối cùng xác nhận, căn phòng của hắn được xây trên một trụ đá!

Chiều dài và chiều rộng của trụ đá này khớp với căn phòng của hắn, mà độ cao của trụ đá, ước chừng cách mặt đất khoảng 1000 mét!

“Mẹ nó mình đang mơ hay sao!” Lý Đằng lui về giữa phòng ngồi bệt xuống đất, vẻ mặt ngơ ngác.

“Ai dời phòng của mình tới chỗ này? “

Không biết tại sao, Lý Đằng có loại cảm giác mơ hồ.

Chính là hắn từng trải qua chuyện này rồi.

Hơn nữa lần trước còn rất thảm.

Nhưng cụ thể là tình cảnh gì, hắn có vắt óc thế nào cũng chẳng nhớ nổi.

“Khá tốt, ngay cả căn phòng của mình cũng dời tới đây. Nếu như không có phòng ở, hoặc là chỉ có một giường lớn, thì phải thảm tới đâu...! “

“Thật không dám nghĩ tới.”

Lý Đằng tự mình an ủi trong thoáng chốc.

Đói bụng rồi.

Lý Đằng đi đến nhà bếp, xem xét máy bán thức ăn, phát hiện hắn có thể chọn lựa 5 món, mặc sức lựa chọn.

Gọi thức ăn xong, sàn nhà bếp mở ra, từ phía dưới nhô lên một bàn ăn bằng đá, năm món thức ăn đều bầy ở trên.

“Có độc hay không?”

“Mẹ kiếp, nếu có năng lực bắt người tới đây, còn rãnh rỗi đi hạ độc làm gì?”

Lý Đằng đói bụng nên chén lấy chén để.

Ăn uống no nê, Lý Đằng giơ cổ tay xem đồng hồ.

Bên trong đồng hồ có cài đặt phần mềm gì?

Còn có ứng dụng đọc truyện?

Cái này hay, có thể xem tiểu thuyết trên mạng giết thời gian.

Bạn gái ảo?

Bên cạnh có mấy ảnh chân dung.

Nhìn sơ có chút quen mắt, thế nhưng không nhớ rõ các nàng tên gì.

Phần mềm này dùng thế nào?

Tìm người nào đẹp chút.

Mẹ nó!

Rõ ràng xuất hiện ở trước mặt!

Có thể chơi phải không?

“Chào?”

“Tại sao không có phản ứng? “

Được rồi, trực tiếp cởi quần ra.

Cái lề gì thốn ! Rõ ràng thu phí!

Muốn điểm tích lũy?

Dường như mình có điểm tích lũy?

Thế nhưng......Những thứ điểm tích lũy này......Là dùng thế này à?

Lỡ như điểm tích lũy có tác dụng quan trọng hơn thì sao?

Được rồi, không chơi, thử cái ứng dụng khác.

“Khoảng cách diễn xuất lần tiếp theo còn cách 43 tiếng 23 phút.”

“Diễn xuất? “

“Mình là diễn viên?”

“Đúng rồi, vừa rồi giống như có thấy, mình là tổ diễn viên. “

“Vấn đề là, mình tới đoàn phim bằng cách nào? Có máy bay tới đón mình sao?”

Còn có một ứng dụng, gọi kịch bản độc lập 《 Ký Ức Tâm Ma 》 .

Nhấn vào, bắn ra một dòng nhắc nhở.

“Bởi vì số liệu tầng chót gặp trục trặc, ứng dụng này đang bảo trì.”

Được rồi, thoạt nhìn cái ứng dụng này bị lỗi.

Lại đổi cái khác.

“Cứu trợ khẩn cấp.”

“Có thể cung cấp chút nước uống, đồ ăn cùng chữa bệnh.”

“Hiện tại mình không cần. “

Lại đổi các khác.

“Skin?”

“Skin 18 tuổi?”

“Skin 78 tuổi?”

“Có chút thú vị, thử xem. “

“Tại sao không có skin phụ nữ?”

“Mẹ nó, mấy cái này làm chó gì?”

Còn có hai cái ứng dụng, có hình icon hai cái bảo rương.

Bên trên bảo rương có viết chữ thần bí.

Ấn vào ô biểu tượng bảo rương kà có thể mở ra.

“Một cái là...... video Tencent.”

(video tencent: một loại nền tảng xem video bên trung quốc, độ nổi ngang ngửa youtube)

“Thật sao! Hết chán rồi nha, có thể xem tiểu thuyết, còn có video.”

“Còn có một là......báo cáo điều tra của đại lão thần bí!”

Lý Đằng mở ứng dụng báo cáo điều tra đại lão thần bí.

Phát hiện bên trong có một phần báo cáo điều tra.

Trên đó ghi nội dung.

Nội dung là: “Cậu thích loại hình kịch bản nào?”

Phía sau có tổng cộng bốn mục lựa chọn.

Tuyển cảnh cầu sinh khủng bố kinh dị, tỷ lệ đại lão lựa chọn mục này trước mắt là 51%.

Đốt não thiết cục phá cục hồi hộp, tỷ lệ đại lão lựa chọn mục này trước mắt là 21%.

Tuyệt vọng bi thảm tra tấn, tỷ lệ đại lão lựa chọn mục này trước mắt là 5%.

Trang bức vã mặt luyện công thăng cấp, tỷ lệ đại lão lựa chọn mục này trước mắt là 17%.

“Đại lão thần bí, còn có kịch bản, đây là ý gì?” Lý Đằng lại cảm thấy nhức đầu.

......

Hai ngày sau.

Lý Đằng đang xem tiểu thuyết, nghe được trên nóc phòng có tiếng vang ầm ầm.

Đang muốn tìm hiểu đã xảy ra chuyện gì, đột nhiên trần nhà mở ra một cánh cửa sổ, một cầu thang dây thả xuống.

Có một chiếc trực thăng đang ở trên kia.

Đồng hồ cũng bắt đầu chấn động, cho ra tin tức nhắc nhở.

Nói hắn phải quay về thành phố điện ảnh tham gia diễn xuất.

Nếu như không đi, sẽ bị khấu trừ 1000 điểm tích lũy, điểm tích lũy bị âm sẽ đóng sáp, trở thành một bức tượng sáp xinh đẹp!

Được rồi, anh đi là được?

Lý Đằng bò lên trên thang dây, chui vào khoang cabin.

Trực thăng thu hồi thang dây, đóng cửa khoang lại, lớp thuỷ tinh màu đen ngăn cản toàn bộ ánh sáng bên ngoài chiếu vào, khiến cho cabin trực thăng tối đen như mực, giơ 5 ngón tay cũng không nhìn thấy gì.

Đương nhiên cũng không thể nhìn thấy tình huống bên ngoài.

Khoang lái phía trước cũng bị căn cách với khoang giữa, vách ngăn bằng kim loại, Lý Đằng không thể vào buồng lái, không thể nhìn thấy phi công, cũng không cách nào hỏi thăm tin tức gì.

Lý Đằng nhớ rõ lúc vừa trèo lên, hắn nhìn thấy trong cabin có một cái rương.

Trong rương có bảo vật gì? Mặc dù hiện tại hắn không thấy đường, nhưng còn có thể dùng tay sờ mó. Rất nhanh hắn đã chạm tới cái rương.

Một cái rương không khoá.

Sau khi bật nắp rương, Lý Đằng lục lọi bên trong, chỉ mò thấy mấy gói thức ăn bằng ni lông, còn có mấy chai nước uống.

....

(lời dịch giả: mấy chương về sau tác giả tự chia chương chứ mình không chia nhé)

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 37%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)