“Lỵ Nhã có chuyện gì?” Một cô gái mặc đồ công sở, trước ngực có đính bảng tên bước tới.
Nhìn bảng tên là có thể nhận ra chức vụ của nàng, là phó quản lý trung tâm mua bán nhà đất ở đây.
“Lý Đằng đến mua nhà.” Cừu Lỵ Nhã chỉ chỉ Lý Đằng.
“Hả?.” Ánh mắt phó quản lý cũng lộ vẻ kỳ quái.
Lý Đằng quan sát cô gái này, kết quả phát hiện cũng là người quen của hắn.
Là bạn học cùng lớp trường cấp 3, ngồi ở dãy ghế phía trước Phùng Nhất và hắn.
Vị phó quản lý này tên là Tôn Lan, nàng làm việc ở trung tâm mua bán nhà đất Lưu Vân Bạc Ngạn, sau đó gọi bạn học Cừu Lỵ Nhã vào làm chung.
Nhắc tới quan hệ giữa Tôn Lan và Lý Đằng, cũng có chút thú vị.
Khi Tôn Lan học cấp 3, tình huống gia đình cũng không tốt lắm, cho nên cô cũng không xem thường Lý Đằng giống như Cừu Lỵ Nhã.
Bởi vì Lý Đằng có gương mặt đẹp trai, cho nên cô ta khá thích Lý Đằng, thậm chí nhiều lần ngầm ra dấu nhắc nhở Lý Đằng.
Nhưng Lý Đằng chẳng có hứng thú với nàng.
Điều này khiến cho nàng sau đó từ yêu thành hận.
“Là cậu à...? “ Tôn Lan vừa nhìn thấy Lý Đằng liền trợn to mắt, tâm tình cũng biến chuyển rất phức tạp.
Lý Đằng lại quan sát Tôn Lan từ trên xuống dưới, lúc trước dung mạo cô nàng này rất bình thường, hắn hoàn toàn không có ấn tượng gì đối với cô ta, hiện tại đã trở thành người quản lí, sau khi học được cách ăn mặc trang điểm, thay đổi đúng là rất lớn.
Tôn Lan phát hiện Lý Đằng đang nhìn nàng, tâm tình có chút kích động.
Rốt cuộc nàng có thể cho Lý Đằng biết mình ưu tú cỡ nào, có thể khiến Lý Đằng hối hận vì lúc trước từ chối nàng.
“Ách......Nhìn thấy anh, cũng nhớ tới những năm cấp 3, khi đó tôi một mực thầm mến anh, anh có biết hay không?” Tôn Lan thoải mái nói cho Lý Đằng hay.
“Cái gì? Quản Lý Tôn lại thầm mến loại người này?” Cừu Lỵ Nhã lộ vẻ kinh ngạc.
“Như thế nào không được? Tôi còn nhiều lần ám chỉ cho anh ta, đáng tiếc anh ấy đều làm như không thấy.” Tôn Lan thở dài nói.
“Quản lý tôn, cô xuất chúng như vậy, mỗi năm bán được doanh thu trăm triệu, trích phần trăm cũng được vài triệu, biệt thự ở chỗ này, lái xe sang, rất nhanh còn cạnh tranh chức quản lý bộ phận địa ốc, còn có dung mạo xinh đẹp như vậy, cậu ta làm sao xứng với cô chứ...? Có xứng đáng để quản lý Tôn thầm mến hắn? tôi không tin.” Cừu Lỵ Nhã lộ vẻ chẳng tin.
“Thật sự, tôi thầm mến anh ta biết rõ, cố ý từ chối tôi.” Tôn Lan nói câu cất chứa u oán.
Mối tình đầu cấp 3, khi đó trí nhớ yêu đương là khắc sâu nhất, khắc cốt ghi tâm.
“Nếu như đúng vậy, hiện tại khẳng định hắn hối hận muốn chết. Bất quá tôi đoán chừng quản lý Tôn đã sớm chán ghét cậu ta.” Cừu Lỵ Nhã nói tiếp.
“Hi hi, trước đó Trương công tử khu Giang Nam hẹn tôi gặp mắt, còn rất vừa mắt tôi.” Tôn Lan tận lực khoe khoang vài câu.
“Trương công tử khu Giang Nam? Đây chính là công tử thế gia đỉnh cấp thành Hoàng Hạc...! Hiện tại quản lý Tôn kết giao đúng là toàn người quý tộc.” Cừu Lỵ Nhã nói bằng giọng ao ước.
Thời gian Cừu Lỵ Nhã mua bán bất động sản cũng không ngắn, nhìn mặt mà nói chuyện, đương nhiên là hiểu Tôn Lan muốn Lý Đằng hối hận, tự nhiên sẽ ra sức phối hợp diễn chung với Tôn Lan, để cho Lý Đằng hối hận vạn lần.
(đọc truyện tại truyenyy để ủng hộ người dịch)
“Tôn Lan cô bây giờ kiếm ăn cũng không tệ nha.” Lý Đằng nhẹ gật đầu.
“Cái gì không tệ...? Cũng chỉ làm người môi giới, một năm chỉ kiếm được vài triệu hoa hồng, không cách nào so sánh được với những người có tiền kia được, cũng chỉ có thể ở trước mặt bạn học cũ như anh......Được rồi, không có gì thú vị.” Tôn Lan còn chưa dứt lời, nhưng ẩn ý trong lời rất rõ ràng.
Lúc trước anh xa lánh tôi, bây giờ tôi cao quý khiến anh hối hận!
Thậm chí Tôn Lan cảm thấy trang bức trước mặt Lý Đằng cũng không vui vẻ, dù sao cấp bậc đối phương quá thấp.
“Có thể xem nhà chưa?” Lý Đằng vừa rồi vẫn luôn ngó qua tài liệu biệt thự, chẳng hề chú ý tới Tôn Lan cùng Cừu Lỵ Nhã nói gì, hai người các nàng một mực líu líu lo lo, hắn đành phải chủ động kéo chủ đề trở lại.
“Mua nhà sao...? Tôi là quản lý, bạn học cũ tới mua khẳng định có % giảm giá, thế nhưng, cho dù tôi có giảm giá đi nữa, biệt thự chỗ này cũng có giá 50 triệu trở lên. Khẳng định anh mua không nổi, bất quá sau vài năm làm việc, có lẽ trong tay anh cũng có mấy trăm vạn? Không có mấy trăm vạn, hẳn là cũng có 100, 200 vạn? Tôi biết một quản lý bán nhà chung cư, trong tay bọn họ có một vài căn nhà ở ngoại thành, có thể sẽ thích hợp với anh, có muốn tôi giúp anh gọi điện hỏi một chút không?” Tôn Lan nói đề nghị của mình cho Lý Đằng.
“Không, tôi tới đây là mua biệt thự.” Lý Đằng lắc đầu.
Tôn Lan, Cừu Lỵ Nhã cùng vài nữ nhân viên bán hàng cùng cười. Đây là vào cửa hàng muốn trang bức, kết quả gặp phải bạn học cũ nói ra gốc gác, hiện tại muốn gắng gượng đến cùng, đúng là buồn cười.
“Các cô cười cái gì?” Lý Đằng có chút kỳ quái.
“Biệt thự chỗ chúng tôi là thanh toán một lần, rất ít thanh toán theo kiểu trả góp, hơn nữa cho dù có trả góp, tiền đặt cọc ít nhất cũng vài triệu, đoán chừng tiền mặt trên tay anh hẳn là không đủ.” Tôn Lan có lòng tốt nhắc nhở Lý Đằng.
“Tôi thanh toán 1 lần.” Lý Đằng lắc đầu.
“Mua trọn gói?” Đám người Tôn Lan lộ vẻ khó tin, đừng nói người này là đại gia? Giả bộ nghèo khổ mua đồ?
“Chờ một chút......Lý An Kỳ, cũng là quản lý mua bán bất động sản chỗ các cô sao?” Lý Đằng vừa thấy ảnh chụp nhân viên dán trên tường, một người phó quản lý trong đó tên là Lý An Kỳ.
Đây cũng quá khéo!
Lại là Elsa!
Elsa còn làm ở đây?
“Đúng vậy.” Trong lòng Tôn Lan có chút khó chịu Lý An Kỳ.
Gần đây quản lý trung tâm bất động sản đều đi mảng khác, chỉ có nàng cùng Lý An Kỳ canh tranh chức quản lý trung tâm bán hàng, nếu như có thể cạnh tranh được, thu nhập cùng địa vị xã hội của nàng sẽ tăng lên một mảng lớn.
“Các cô bán hàng đều có ăn hoa hồng đúng không?” Lý Đằng hỏi Tôn Lan một câu.
“Đây không phải nói nhảm ư? Bằng không thì quản lý Tôn chỗ chúng tôi làm sao kiếm được vài triệu trong một năm?” Cừu Lỵ Nhã thay Tôn Lan trả lời Lý Đằng.
“Như vậy sao...? Tôi mua một lần tương đối nhiều, mà tôi lại quen thân với Lý An Kỳ, vẫn nên nhờ nàng môi giới thì hơn.” Lý Đằng chẳng hề hài lòng thái độ chảnh chó của Tôn Lan cùng Cừu Lỵ Nhã, vừa mới gặp lại Elsa, quyết định vẫn để chỗ tốt này cho Elsa.
“Ừ, Anh tìm nàng mà mua, hôm nay cô ấy xin nghỉ, anh có lấy số di động của cô ấy hay không.” Tôn Lan rất hào phóng nói với Lý Đằng.
“Cũng được, gửi số di động của cô ấy cho tôi.”
Sau khi Tôn Lan gửi số di động Elsa cho Lý Đằng, Lý Đằng liền quay người ra ngoài, sau đó gọi điện thoại, thò tay bắt một chiếc xe rồi biến mất cuối góc đường.
“Ai, có chết cũng sĩ diện, mua không nổi thì thôi đi, còn tìm Lý An Kỳ! Tìm Lý An Kỳ sẽ mua được chắc?”
“Đúng vậy, còn nói cái gì mua rất nhiều, cho là đi mua rau cải ngoài chợ chắc...? Mua từng bó một?”
“Được rồi, chúng ta cũng biết, hắn chỉ mượn cớ bỏ chạy! Đều là bạn học cũ, đừng cay độc như vậy, đàn ông đều muốn thể diện, nam nhân không có thể diện, sống có ý nghĩa gì?” Tôn Lan khuyên Cừu Lỵ Nhã vài câu.