Hai người đang nói chuyện, tiếp đó cùng nhau nhíu mày.
“Quốc khánh năm mới lần này bởi vì một vài nhân tố bất khả kháng, sẽ chấm dứt sớm vào 12 giờ trưa mai. “
“Xin mọi người cố gắng dành thời gian cuối cùng để trang bức, có gắng leo top để nhận được nhiều phần thưởng hơn! “
“Chúc các vị trang bức vui vẻ.”
Không trung truyền đến giọng nói điện tử.
“Nghe thấy không? Kết thúc sớm?” Anna nói như chẳng sao cả.
“Ừ, cô hạng bao nhiêu? Lọt vào top 1 vạn chưa?” Lý Đằng hỏi Anna.
“Hạng bảy. “ Anna xem xong liền trả lời Lý Đằng.
“Mẹ nó!” Lý Đằng có chút bất ngờ.
“Tôi cũng không rõ lắm là xảy ra chuyện gì, dù sao thỉnh thoảng thuận miệng nói mấy câu, bức số liền căng vọt, sau đó lên hạng bảy, tôi xem chừng......Có thể là liên quan tới hộ quốc đại tướng quân? Người khác đều cho rằng tôi và ông ta có quan hệ gì đó!” Anna nói ra suy đoán của mình.
“Chớ đoán mò, cô nhiều bức số như vậy, nguyên nhân chỉ có một, đó chính là thời gian cô ở với tôi tương đối nhiều. “ Lý Đằng sửa miệng Anna.
“Cắt! Anh hạng mấy rồi? Vô top 1 vạn chưa?” Anna khinh thường liếc nhìn Lý Đằng.
Tất cả diễn viên dự thi chỉ có thể nhìn tên và thứ hạng của mình, cùng với thứ hạng 2 người liền kề, ngoài ra thì không nhìn thấy gì cả, muốn biết hạng của người khác, chỉ có thể hỏi.
“Top 1 mà thôi, bỏ xa tên top 2 khoảng 3 vạn điểm.” Lý Đằng trả lời Anna.
“Anh bớt chém gió đi!” Anna chẳng thèm tin lời Lý Đằng, tổng cộng bức số của nàng chỉ có vài ngàn, Lý Đằng có thể bỏ xa tên top 2 tới 3 vạn điểm?
Lý Đằng cười mà không nói, dù sao thì mấy ngày nay hắn không phải trang bức, chính là trên đường cày điểm, thân phận hộ quốc đại tướng quân, còn là người trang bức chuyên nghiệp, cầm top 1 không phải rất dễ sao, lấy không được mới là chuyện lạ.
“Thực top 1...? “ Anna nhìn thấy sắc mặt Lý Đằng, cảm giác Lý Đằng không giống nói láo.
Dựa vào những gì nàng biết về Lý Đằng, nếu như Lý Đằng nói dối, sẽ nói vòng vo tam quốc, không thể nào bình tĩnh như vậy.
“Lừa gạt cô thôi, ha ha ha. “ Lý Đằng cười to.
“Hừ! Tôi biết ngay!”
Lý Đằng phát hiện bức số của mình lại tăng.
Cũng hết cách...! thể chất Bức Vương, tùy tiện mở miệng cũng kiếm về cả đống bức số.
......
(đọc truyện tại truyenyy để ủng hộ người dịch)
Sáng ngày thứ hai, Lý Đằng quyết định tặng cho người nhà một đống tài phú.
Đồng thời cũng là quyết chiến cạnh tranh top 1 Bức Vương không cho ai vượt qua hắn, bóp nát toàn bộ hy vọng của người đứng sau.
Đầu năm nay thứ gì đáng tiền nhất?
Bất động sản...! Nhân Tộc trong thế giới này đang phát triển rất nhanh, tích góp nhiều bất động sản một chút, về sau chỉ cần cho thuê thôi cũng đủ giàu sụ, tương đối mà nói vẫn tốt hơn gửi tiền vào ngân hàng.
Hơn nữa hiện tại không hạn chế sở hữu bất động sản, có thể mua bao nhiêu cũng được.
Sau khi hạ quyết tâm, Lý Đằng ăn sáng xong liền đi tới khu chung cư đắt tiền nhất.
Gần bờ sông Lưu Vân.
Khu biệt thự cao cấp xây dựng gần bờ sông Lưu Vân, chiếm diện tích hơn 10 vạn mét vuông, mỗi nhà đều là biệt thự độc lập, phong cách khác nhau, trình độ kiến trúc ở trong nước là đứng đầu.
Tuỳ tiện một căn biệt thự trong này, giá thấp nhất cũng là 5 triệu tệ, đắt tiền thì lên tới vài trăm tiệu.
Người xem phòng ở đây, trong túi ít nhất cũng phải có 5 triệu, bằng không thì anh cũng đừng hòng bước vào bộ phận bán cao ốc.
Hiện tại gần cửa ra vào có đậu mấy chục chiếc ô tô sang trọng giá trị hơn triệu tệ.
Lý Đằng cho xe dừng lại trước cửa trung tâm bán hàng, sau đó đi vào.
Khách hàng trong này không nhiều, dù sao giá nơi đây quá mắc.
Lý Đằng vừa mới vào cửa, đã có hai tiếp viên nữ mỉm cười ra đón.
Hai nữ nhân viên bán hàng này đã để ý Lý Đằng, từ lúc hắn bước xuống xe.
Điều này cũng không kỳ quái, các nàng đứng ở trong phòng cửa kính, lúc nào cũng có thể quan sát khách ở bên ngoài, đây là tiêu chuẩn thấp nhất của các nàng cần học.
Khách hàng bắt xe tới cũng có, nhưng mà chiếm tỷ lệ rất nhỏ.
Thế nhưng khách hàng bắt xe tới đây, bình thường đều là do vài nguyên nhân đặc biệt.
Hơn nữa quần áo trên người mấy vị khách hàng này, nguyên bộ ít nhất cũng là 10, 50 vạn.
Loại khách như Lý Đằng bắt xe tới đây, nguyên bộ đồ trên người chưa tới 1 ngàn tệ, thật sự chưa thấy qua.
Đây là đến tìm người sao? Không phải tới đây mua nhà? Dù sao Lý Đằng cũng chẳng giống người tới đây mua nhà.
“Tiên sinh có chuyện gì không? “ Một nữ tiếp viên bán hàng dò hỏi Lý Đằng.
“Ồ? Đây không phải Lý Đằng ư?” Một nữ tiếp viên khác nhận ra Lý Đằng.
Lý Đằng ngó qua tư liệu toà nhà trong tay, sau đó liếc mắt nhìn nữ nhân viên bán hàng kia, trong lòng có chút kỳ quái, thanh danh của mình đã lớn như vậy? Tùy tiện tới chỗ nào cũng có người nhận ra mình?
Sau khi nhìn kỹ mặt nữ nhân viên bán hàng kia, Lý Đằng mới biết được chính mình đã lầm.
Nữ nhân viên bán hàng này, lại là một vị bạn học cấp 3, tên là Cừu Lỵ Nhã, còn là hoa khôi trong lớp.
Thuộc loại lúc trước nếu nhìn thấy Lý Đằng, hai mắt đều đặt trên đỉnh đầu.
Có nghĩa là không hề quan tâm Lý Đằng.
Nàng còn nhớ Lý Đằng, là vì lúc ấy nàng có quen với Phùng Nhất, dù sao thì trong nhà Phùng Nhất là kinh doanh lớn.
Đương nhiên, đó đều là trí nhớ kiếp trước.
Trong thế giới kịch bản này gia đình của Lý Đằng đã không bi thảm giống như kiếp trước vậy, dầu gì cũng là người ở biệt thự.
Nhưng không biết có phải là thế giới kịch bản xảy ra vấn đề hay không, trí nhớ của những người này đối với Lý Đằng tựa hồ giữ nguyên như ngoài hiện thực, cũng không có bị thay đổi cho phù hợp.
“Tiên sinh có chuyện gì không?” Nữ nhân viên bán hàng lúc trước lại hỏi Lý Đằng.
“Đến xem nhà.” Lý Đằng trả lời.
“Xem cái gì? Muốn thuê phòng ở chỗ này sao? Lý Đằng, coi như là phòng cho thuê, cậu cũng tới nhầm chỗ, phòng ở nơi đây có người quản gia, người làm vườn các loại phục vụ rất đầy đủ, tiền thuê ít nhất là mỗi tháng hơn 10 vạn, cậu tới lộn chỗ rồi, vẫn nên đừng lãng phí thời gian ở đây, đi chỗ khác mà xem.” Cừu Lỵ Nhã có lòng tốt khuyên bảo Lý Đằng.
“Không thú vị, tôi tới đây là mua nhà.” Lý Đằng cười nói.
“Đến mua nhà? Cậu có biết giá nhà ở đây không? Thấp nhất 110 ngàn, giá cả cao nhất cũng lên tới 53 triệu, tôi muốn hỏi, cậu lấy gì mua nhà ở chỗ tôi?” Cừu Lỵ Nhã đã không thể che dấu vẻ khinh thường.
“Đừng có ăn nói với khách như vậy.” Nhân viên nữ kia khuyên Cừu Lỵ Nhã vài câu, nhưng ánh mắt của nàng rõ ràng là đồng tình với lời của Cừu Lỵ Nhã, khách hàng như Lý Đằng tới đây, các nàng tốn thời gian tiếp đãi, đúng là vô ích. Tựa như gái mại dâm, bị khách chơi chùa.
“Lấy tiền mua...? Chẳng lẽ các cô không bán nhà?” Lý Đằng có chút kỳ quái.
“Cậu xem mình đi, ô tô riêng còn không có, còn thuê xe tới đây. Mặc trên người toàn hàng vỉa hè, cậu lấy tiền mua? Không phải tôi nói cậu chứ, cậu lấy mạng mình cũng mua không nổi!” Cừu Lỵ Nhã càng không kiên nhẫn được nữa, không tự giác lớn tiếng nói.
Những người khác trong trung tâm bán hàng nghe được tiếng ồn, đều ngó qua bên này.